TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 237

41

Trong nhà hàng, dưới ánh đèn sáp cháy trên bàn, Delie nhìn một cách lo

lắng vào đôi mắt xanh như biển của anh. Tất cả đều rất lạ lùng, y như trong
giấc mơ. Delie không còn nhớ chắc chắn những điều hai người nói với nhau
mặc dầu họ đã chuyện trò một cách hạnh phúc và nồng nhiệt từ nhà ga.

Vừa khi tay anh chạm tay cô, tất cả nỗi lo sợ và vẻ yếu đuối của cô biến

mất đi, và cô nổi lên một cách bình yên như một chiếc tàu ở trong cảng. Hai
người đã nắm tay nhau đi giữa những đám đông, và trong khi dòng người
trong bóng tối tản ra và vượt qua họ, Delie thấy rằng hai người chính là cái
hiện hữu, là điểm trung tâm trong một thế giới không thực và tan chảy.

Bây giờ cô đang nhìn anh ăn theo kiểu mạnh dạn quen thuộc của anh.
- Cưng không ăn sao? - Anh dừng ăn và nhìn Delie lo ngại.
- Em thích nhìn anh.
- Còn anh thì thích thấy em ăn. Em có vẻ gầy hơn trước nhiều. Em có

đến gặp một bác sĩ nào ở Melbourne không?

- Không! Để làm gì!
- Anh không thích em ho, anh đã chú ý khi chúng ta sang xe điện.
- À! Em chỉ ho khi hụt hơi một chút. Không có gì đâu.
- Cũng thế. Em cần phải đến bác sĩ khám bệnh.
- Nhưng em không thể chi trả nổi.
Brenton lấy ra một ví nhỏ và đếm một xấp tiền đặt lên bàn.
- Phần của em trong số thu nhập trong năm.
Delie nhìn anh:
- Nhưng bây giờ em chỉ còn một phần tư tiền lợi nhuận. Brenton, trước

đây chúng ta đã mổ xẻ vấn đề này, em sẽ không nhận tiền lời mà không bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.