TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 239

Không khí lạnh của đêm tràn vào phổi của Delie, trong lúc đó một sự

say sưa hoang dại xâm chiếm người cô. Cô múa và quay dài theo đường đi.
Thật ra không phải rượu mà nhiều thứ: các cửa hiệu sáng choang, tiếng ồn
ào của sự lưu thông, đèn điện, việc cô lên 21 tuổi và đang đi với người yêu
trong đêm qua các đường phố của một thành thị lớn. “Tôi say! Tôi say!”.
Cô hân hoan tự nhủ, nhìn lên các vì sao le lói đang quay chậm. “Say chất
rượu, và hạnh phúc, và tuổi trẻ, và hy vọng, và tình yêu”.

Cô nói lan man về các kỷ niệm thòi thơ ấu của mình và có lẽ sẽ nói

không thôi trên đường họ về phòng trọ, nhưng Brenton đã giữ cô nín lặng
bằng những nụ hôn. Khi họ đến nơi, họ thấy đèn đã thắp sáng và một ngọn
lửa rực rỡ, gọn gàng đang cháy trong lò.

Brenton kéo dài đi văng đến trước ngọn lửa và kéo Delie ngồi vào lòng

anh.

Delie nói thì thầm ngái ngủ:
- Em đã nói… Em đã nói là chẳng bao giờ em muốn gặp anh nữa.
- Phải. Và em nói là không muốn giữ phần hùn trong chiếc

Philadelphia. Nhưng em cũng còn một phần tư hùn, và em cũng còn muốn
gặp anh.

- Vâng.
- Và em cũng còn muốn làm tình với anh.
- Không.
- Có, có. - Và Brenton chậm chạp, nghiêm trang cởi áo Delie.
- Chúng ta không cần đèn. - Delie nói, cảm thấy xấu hổ.
- Cần. Anh muốn nhìn em.
Hai giờ sau, hai người mới nghĩ đến chuyện Imogen có thể trở về và

miễn cưỡng ngồi dậy, mê muội, và mệt mỏi. Nhưng trong lúc mặc quần áo
và chậm chạp kéo thẳng giường lại, hai người còn âu yếm ôm nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.