TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 241

- Không thể.
Cô muốn nói: “Vâng!”. Nhưng một bản năng sâu xa bảo cô như thế.

Không được. Cô phải tiếp tục với hội họa, cô sẽ phải trung thực với cái gì
đó trong người cô.

Brenton buồn bã ra về, và ngày hôm sau họ chia tay nhau ở nhà ga, sắc

mặt căng thẳng, gần như là người lạ. Để che giấu tự ái bị xúc phạm,
Brenton cư xử cộc lốc mỉa mai. Ở tuổi 29 anh chưa hề gặp một phụ nữ nào
có thể từ chối mình khi anh ta đã quyết chiếm cô ta cho bằng được.

Ngay khi xe lửa ra đi, Delie cảm thấy một sự chán nản, nặng nề và ngày

hôm sau, qua một đêm không ngủ, cô muốn chạy đến bưu điện và gởi một
điện tín: “Sẽ lấy ngay anh”. Nhưng một lần nữa, chính bản năng kia đã giữ
cô lại.

Ở lớp học vẽ Tĩnh vật, Delie được ông Hall đánh giá cao. Delie lại thấy

nung nấu một ước vọng mới, trỏ thành người phụ nữ đầu tiên giành được
học bổng ở nước ngoài, cứ ba năm cấp một lần.

Các họa sĩ chân dung có truyền thống giành được giải thưởng này. Ở

trường Mỹ thuật, cô ít thiện cảm với phái vẽ phong cảnh và chính trong lĩnh
vực này, Delie mới thấy khả năng thật sự của mình. Nhưng cô muốn thử sức
mình. Cô làm việc thật căng thẳng, chôn sâu vào lòng nỗi nhớ nhung
Brenton.

Đã đến lúc chuẩn bị cho triển lãm mùa xuân của Hội Mỹ thuật Victoria.

Nhiều sinh viên hội viên của Hội đã chọn đưa ra tác phẩm đẹp nhất của họ
trình cho ban giám khảo. Delie đưa ra bức tranh lớn duy nhất mang đi từ
Echuca, bức “Chiều trên Campaspe”, vẽ chỗ ở của thợ làm nón ở giao điểm
Campaspe, với một làn khói xanh phẳng lên cao trên nền cây đen tối.

Trước ngày khai mạc, Delie vướng vào một rắc rối mới làm cho cô

không còn lòng dạ nào với triển lãm. Mặc dầu cô đã mạnh dạn nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.