43
Họ vừa vượt qua vỉa đá Murrumbidgee thì nghe một số thuyền trưởng
cẩn thận đang chờ xem mực nước lên có giữ được hay không. Đến khúc
ngoặt Chimps, Teddy Edwards lần đầu bật lên chửi thề trong khi anh quay
bánh lái rất nhanh.
Mặt của anh không lúc nào rời dòng sông, nơi mà dòng nước lướt qua
một khúc quanh chữ S.
Delie đứng yên trong một góc của phòng lái. Nhìn anh điều khiển tàu,
Delie hiểu vì sao người ta nói: “Teddy Edwards có cốt cách của một tay đi
sông nước giỏi”.
- Ừ..
Brenton buông tiếng thở dài một cách nhẹ nhàng đưa tay vuốt trán đẫm
mồ hôi.
- Cái chuyến đi này! Nó sẽ trở thành một cuộc picnic. Em sẽ phải nhìn
con sông lúc nó tệ hại nhất, cưng ạ.
Đây là lần đầu tiên, từ khi tàu khởi hành, Brenton nhìn thẳng Delie.
Chiếc tàu đã chiếm hết tâm tư và sự chăm sóc của anh. Nó đã trở thành
sống động dưới đôi tay anh. Anh nói với tàu như với một vật có tâm linh.
Còn bây giờ thì anh cúi nhìn cô theo thói quen thường làm cô thấy khó chịu
với cái đầu hơi ngả ra sau, mắt lim dim và trong cô, trái tim như đứng lại.
Chưa bao giờ Delie thấy thương anh nhiều như thế này.
Bây giờ, cô nhìn thấy anh trong thế giới của đàn ông, cầm quyền chỉ
huy một cách rất tự nhiên, dễ dàng, không có chút kiêu căng hay tự mãn.
Anh lớn hơn cô gần mười tuổi và trong con người anh, Delie cảm thấy như