TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 156

Không hay gì cái chuyện bà Mac muốn cô ở với gia đình bà vô hạn định

như con nuôi trong nhà; cô đã khẩn khoản xin được trả tiền trọ, bởi vì thật
sự cô không giúp gì nhiều ở nhà bà và dù sao cô cũng muốn được rảnh rang
dành tất cả thời giờ vào việc học ở trường Mỹ thuật Echuca. Giờ đây, gia
đình Mc Phee đã dọn đi Bendigo, và cô thực sự cô đơn trên đời. Cô đơn
trên đời. Nghe thật là đáng thương cảm, nhưng cũng có phần nào náo nức.

Tất cả tiền của cô đã hết nhẵn dù Ngân hàng có bù đắp , một phần nhỏ

sau thòi kỳ sụp đổ năm 93 tới nay. Cô đã sống với đồng vốn được hai năm.
Và dù thực sự dì Hester chỉ cách khoảng mười lăm dặm ở mạn trên, cô
không bao giờ gặp bà. Cô đã đến gặp bà ngoài xe ngựa và trao đổi với bà
mấy lời khi dượng Charles đến thị trấn lần mới đây. Cả hai đều tỏ ra lịch sự
và không tự nhiên. Delie tự nhủ: “Mình sẽ không trở lại dù bà có uốn gối
xuống mà để nghị với mình”.

Không! Echuca là quê hương cô. Đây là nơi mà Delie được dự dạ hội

lần đầu tiên, đi picnic, dự các cuộc tiếp tân với Adam.

Dù cô còn chơi quần vợt với Bessie Griggs, còn đi cùng cô ta thả bộ tới

nhà thờ với một nhóm thanh niên nữa, và cùng nhau đi thuyền dạo chơi,
nhưng cô đã lảng xa Bessie từ khi Adam qua đời.

Chủ nhật nào cô cũng đến nhà thờ, theo một thói quen mang tính xã hội

hơn là để tìm nguồn an ủi tinh thần.

Người phụ trách nhà thờ hiện nay là mục sư William Polson, cũng vẫn

là Cha sở của xứ đạo, khi Delie gặp ông lần đầu, ông ta đã nhìn đăm đăm
vào mặt cô như thế nào ấy qua cây dương cầm. Và bây giờ mỗi sáng chủ
nhật ông vẫn nhìn như thế trong lúc bắt tay với tín hữu ở cửa lớn như một
con gà mái bị thôi miên. Delie nghĩ một cách bất kính. Và chắc chắn ông ta
cầm bàn tay Delie hơi lâu hơn cần thiết, trong khi thăm hỏi về bà dì? Mắt
ông ta có vẻ kỳ lạ và nhợt nhạt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.