TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 216

Nesta hỏi:
- Tôi sẽ ngồi như thế nào, Delie? Như vậy nhé.
Nesta để khuỷu tay trên bàn, bàn tay đặt dưới cằm và ngước mắt lên

trong một kiểu cách ngồi mẫu quá đáng.

Những người khác đều cười. Delie không cười. Cô giận dữ. Thức ăn

như nghẽn lại đụng phải khối cứng rắn của sự căm giận trong ngực Delie.
Cho đến hết bữa ăn, cô cúi mặt xuống đĩa.

Những người kia không chú ý hoặc làm như không chú ý đến sự yên

lặng của Delie; nhưng vừa khi họ đứng dậy sang phòng khách, Nesta nắm
lấy cánh tay Delie trong bàn tay chắc chắn, ấm áp và nói thầm với Delie:

- Đừng phiền, Philadelphia thân. Đi! Chúng ta sẽ đóng cửa lại tránh tất

cả những người ấy, và tôi sẽ làm đúng những gì cô bảo.

Cái nắm tay như thôi miên, những lòi nói thân thiết của Nesta làm cho

hai người trở lại là đồng minh, và làm cho lòng thù hằn của Delie tan biến
ngay, Delie đi theo Nesta vào cái buồng nhỏ đã dành riêng cho công việc
của cô. Nesta thật tử tế như đã hứa và sau một tiếng, Delie đã có được nhiều
bản phác họa bằng bút chì, trong đó có một bản có thể dựng thành chân
dung mà Delie muốn. Delie đã ghi được dáng dịu mềm của bàn tay và
cườm tay, ý nghĩa mạnh mẽ nhưng mơ màng trong cái nhìn của đôi mắt đen
lần đầu tiên đã làm cho Delie chú ý.

Thứ bảy, Delie không ăn trưa để chuyển bản phác bằng bút chì lên

khung tranh. Delie xúc động khi toàn bộ bức tranh hình thành trong tâm trí
cô.

Khi đến nhà của Bessie, tay của Delie như chuyển sẵn qua việc cầm cọ.
Họ nói nhiều chuyện trong lúc làm việc, Delie thấy mình tán thành về

hầu hết các ý của Nesta, mặc dầu, đôi khi một sự kiêu kỳ và khắt khe bất
chợt của Nesta làm Delie khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.