TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 245

Dượng Charles bảo Delie chọn một cái gì trong nhà làm quà cưới. Nghĩ

rằng dì Hester có thể trăn trở dưới mồ nếu Delie lấy một món gì quý giá, cô
chọn cái ghế thấp có trải thảm cô thường ngồi trước đây bên cạnh đầu gối
cô Barrett. Delie thỉnh thoảng nghe tin cô Barrett; cô hiện sống ở Pháp, hai
người có liên lạc nhau, tuy rằng thư từ càng ngày càng thất thường hơn.

Sau lễ cưới, cặp vợ chồng son, hạnh phúc đến khách sạn Palace cho đến

lúc chiếc Philadelphia đã sẵn sàng để lìa cảng. Brenton nói là anh sẽ có đủ
thời gian để ngủ với cô trên cái giường hẹp của thủy thủ; và cái giường đôi
lớn chắc chắn là nằm thích thú hơn.

Sau tuần lễ đầu, Brenton nói:
- Em đã thấy có vẻ khá hơn rồi. - Anh rẽ mái tóc đen dài của cô trên đôi

vai trắng và lấy mấy ngón tay lần nhẹ nhàng xương sống của cô. - Và em
không còn vẻ hom hem, mắt quầng thâm nữa.

Thân hình nhỏ bé của Delie, vẻ yếu đuối, cả đến sức khỏe mỏng manh

của cô cũng làm cho Brenton ưa thích, làm cho anh thấy mạnh hơn, có trách
nhiệm bảo bọc hơn. Anh quan sát đôi chân nhỏ, thanh của Delie, hai đầu
gối bé bé với sự chăm chú yêu thương của một đứa trẻ với con búp bê mới.

Trước đây, anh ưa thích loại đàn bà “vâm”, nhưng bây giờ thì anh yêu

đôi vú gọn và nhọn, làn da trong sáng có thể nhìn thấy những sợi gân xanh.

Úp mặt trên ngực của Delie, anh nói:
- Đúng ra là chúng ta sẽ ngủ riêng. Anh sẽ làm cho em mệt… Em biết

bác sĩ đã nói gì rồi…

- Ông nói em không nên có con ngay bây giờ.
- Không! Chúng ta phải hết sức cẩn thận.
Delie có cảm tưởng rằng cô sẽ mãi mãi được hạnh phúc. Cô thấy

thương hại Imogen đang đeo đuổi một cuộc sống với những vụ yêu đương
dữ dội không có khả năng duy trì; và thông cảm với Bessie nay đã có gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.