TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 298

người từ bờ này sang bờ kia sông trong một cố gắng tuyệt vọng để tránh
thoát. Cô rên từng lúc đều đều, và bắt đầu ói vì quá đau.

Brenton ôm đầu với hai tay bị băng. Anh kêu như phát cuồng:
- Tôi không chịu nổi. Có ai chèo đưa tôi đi Echuca tìm một bác sĩ. Việc

này có thể kéo dài hàng giờ. Tại sao không có một tàu nào khác đến đây.
Thậm chí như Jim đem xe đến thì mình cũng không thể đưa cô ta đi. Ben…

Anh không nói gì được nữa, chỉ bóp bàn tay của cậu bé và quay mặt

đi…

Đúng là việc sinh nở kéo dài hàng giờ. Đứa con to xương của Brenton

xâm chiếm hết khổ người nhỏ nhắn và yếu ớt của Delie, tìm đường ra đời
một cách chậm chạp và khó nhọc.

Sức sống không kể đến vật chứa mầm sống mới, như hạt giống làm vỡ

cái vỏ để được tự do và được lớn lên; nhưng trong cuộc chiến đấu dài lâu,
mầm sống mới cũng bị tổn thương.

Delie lờ mờ biết Jim Pearse đã trở về, khi trời tối hẳn, hình dáng những

con người đi lại ở bìa vòng ánh sáng của đám lửa, giọng nói dịu dàng của
Ben, cái vuốt của cậu trên chân mày đẫm mồ hôi của Delie nhẹ nhàng như
tay của một phụ nữ. Trong những giờ này cô như đã sống thời gian dài bằng
cả đời mình trước đây, giống như thời gian dài bằng cả đời mình trước đây,
giống như thòi gian đã đọng lại thành băng hà, tuy nhiên toàn bộ trải
nghiệm này như một giấc mơ tồn tại trong một vùng ngoại vi nào đó của
hiện thực.

Cô nhờ gọi Brenton, nhưng anh chưa trở lại. Cô cảm thấy cô đơn không

tả nổi mặc dầu có Ben bên cạnh nói thì thầm rằng bác sĩ sắp đến.

Sau nửa đêm khá lâu, lúc giai đoạn chót bắt đầu. Delie chắc chắn rằng

cô sẽ chết, cô sẽ không thể chịu đựng và sống; tuy nhiên điều đó cũng
không quan trọng, kết thúc thế nào cũng được; Delie nghĩ và lắng nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.