TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 328

- Chúng ta đúng là phải hết sức cẩn thận.
- Má ơi! Gordie uống nước! - Một tiếng kêu phát ra từ buồng bên cạnh

từ lâu đã trở thành buồng trẻ. Cùng một lúc đứa bé trong nôi bên cạnh
giường của cô, ho sặc sụa một lúc rồi khóc lớn lên. Delie nói, thoát ra khỏi
cánh tay Brenton:

- Sẽ chẳng còn có thời giờ để thêm một đứa nữa.
Delie cho đứa bé một cái núm vú giả và lấy nước cho đứa lớn. Nhưng

khi cô đến chỗ Gordon thì cậu đã ngủ lại rồi. Bé Brenny cũng đã mở mắt
nhìn cây đèn cầy, chớp hàng mi dài và nhíu mày. Delie nhìn lông mày của
Gordon dưới những lọn tóc mềm dịu. - Đứa bé nóng và đẫm mồ hôi. Delie
rút bớt một cái mền, hôn nhẹ Brennie và đi ra. - Nếu trời nực Gordon sẽ mơ
thấy ác mộng, thức dậy khóc thét và phải mất nửa giờ mối dỗ yên. Cô ra
ngoài lan can tàu và nhìn trời đêm yên tĩnh. Delie nhìn nước tối đen phía
dưới rồi nhìn lên bầu trời bao la đầy sao, nhớ lại thời cô đi dạo ngoài với
Adam ở Kiandra và nhìn sao chữ Thập lấp lánh trong đêm sương.

Tất cả không thay đổi, và cô đã đi xa trên hạ lưu sông nơi mà dòng chảy

đã chậm lại; bây giờ cô ở đây, tuổi đã 29 và sẽ lên 30 không mấy chốc. 30
tuổi. Và cô đã làm được gì? Với ba đứa bé, một đứa chỉ mới sáu tháng; cô
có thể làm gì?

Việc vẽ của cô gần như đứng chựng lại. Ý định làm tranh, dựng tranh,

phác họa với tham vọng lớn hơn bao giờ hết, như ngấm chung quanh cô,
trong không khí. Cô cảm nhận được lục địa bao la khô ráo, mùa hè như
nung đốt, bầu trời trong suốt trong cả các mạch máu và mong muốn chuyển
tất cả thành tranh, thực hiện được hình ảnh của cô về vùng đất lớn lao ở
phía nam này trên vải trước khi nó lu mờ và mất đi. Nhưng không có thời
gian, và không có lối thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.