TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 338

Và sẽ như thế nào, nếu Brenton không thể hồi phục hoàn toàn? Với một

người chồng phụ thuộc, không còn làm gì được, Delie sẽ làm thế nào để lo
cho một gia đình trẻ con? Cô không thể lấy chồng khác.

Brenton đã hoàn toàn hồi phục lại tình trạng bình thường cánh tay phải

của anh, tuy rằng chân phải anh đi có hơi khập khiễng. Tiếng nói của anh lại
rõ như trước, nhưng đôi mắt của anh như đã đánh mất vĩnh viễn một phần
nào ánh sáng của tuổi trẻ, và màu xám cũng đã lan thêm trong tóc anh.

Anh đã béo ra trong lúc phải nằm viện, bụng bự hơn, và một nếp gấp

nặng nề chạy vòng phía sau cổ anh.

Đêm đầu tiên ra bệnh viện, Brenton nói:
- Thật là tuyệt được nằm trong một cái giường thật, với em, như trước. -

Brenton nằm duỗi tấm thân to một cách thoải mái và nhìn Delie với tia cười
quen thuộc trong đôi mắt.

- Thật là tuyệt diệu được có anh như trước.
Môi của Delie như run. Brenton quấn một lọn tóc đen của cô quanh

cườm tay.

- Và thật là tuyệt diệu biết bao khi có thể trở lại với con sông. Anh cảm

thấy ngột ngạt trong bệnh viện. Mọi cái đều đứng yên. Em có để ý một
chiếc tàu lúc nào cũng sống thật sự ngay cả khi nó neo lại. Những phản ảnh
của sông trên các khung cây trên tàu, một tiếng rít khi gió hay dòng nước
bắt được tàu.

Delie thở dài và cắn môi:
- Cái khó là trên tàu thật sự không có đủ chỗ. Em muốn nói khi chúng

mình có một đứa bé nữa. Ôi, Brenton. - Delie ngả người vào tay anh và
khóc.

- Vậy thì sao, như thế nào? Trời ơi. Anh cũng không biết! Delie ạ! Em

phải đi với anh! Khi tất cả chúng ta sống trên tàu, thì rẻ hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.