TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 385

Thời gian… Đầu óc của Delie quay trở lại với ám ảnh của thời gian;

nhưng cô cứ thấy rằng thời gian cũng ngưng đọng lại mãi trong lúc cô cứ
ngồi đó, với những cây chèo không cử động trên mặt nước yên tĩnh.

Và ngay trong lúc này, đứa bé cứ thở cứ lớn lên, cứ trở nên già dặn

hơn… Delie biết chắc chắn rằng như thế là sai. Cô chỉ có thể làm một điều
là, mạnh dạn hơn, lo làm cái điều đứng đắn cho sự sống còn của các con,
cho sự sống còn của đứa bé gái này.

Brenton nói:
- Anh đi đây.
Delie không nhìn anh mà còn để tâm vào đĩa chén. Đứa bé được cho ăn

và được tắm với sự chu đáo thường xuyên của mẹ, đang ngủ trong nôi.
Delie nhớ lại Brenton không chịu để Delie rửa chén đĩa vào đêm mà Delie
và anh dùng bữa lần đầu trên tàu… Lạ thật… Vì sao mà trí óc của cô quay
lại như thế nào lúc này. Nhưng Delie biết rằng những sự việc của năm xưa
đã dẫn đến hiện tại một cách không tránh khỏi, đến cái ngày đặc biệt trong
đời của cô mà cô sẽ không bao giờ quên.

- Em có cần gì đặc biệt ở nông trại không?
- Không! Gửi cho các con tình thương của em. Chắc bà Melville sẽ cho

anh mang nặng trứng và kem.

- Bà sẽ hỏi thăm cháu bé!
- Nói với bà! Nói với bà… cháu mạnh giỏi.
Brenton leo vào thuyền dáng vẻ mệt nhọc. Thuyền lắc, rồi lại đứng yên.

Anh xếp chèo và trong giây phút huơ chèo trên không trước khi đưa vào
quạt nước. Đối với Delie, hình như anh ta mất hàng tiếng đồng hồ mới ra đi.

Vì Delie đã suy nghĩ nhiều như thế về những ngày đã qua, sự thay đổi

trong con người Brenton hình như gợi lên nhiều điều mới. Cô nhìn dáng to
đầy và gương mặt nặng nề đỏ lừ của anh, những lọn tóc quăn xám trước đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.