TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 473

suốt cả ngày trên tàu; giờ đây tương lai đó không làm cô vui thích. Cô phải
được ở bên tay lái, làm việc trong nhiều giờ liền. Brenton không được cầm
tay lái, nhưng anh có thể ra lệnh cho cô.

Một ý nghĩ khác đến với cô: cô phải có người tin cậy để giúp đỡ

Brenton và có một ngôi nhà nhỏ trên bờ sông, nhà ở đâu đó trên đường tàu
chạy, dùng làm chỗ ở cho Meg. Không phải vì bà Melville có thể nói cô
không có một ngôi nhà thích hợp cho con cái. Cô không hề nghi ngờ gì cô
sẽ đưa được Meg về, vì luật pháp thuận lợi cho cô nhưng cô hiểu sự ngoan
cô của bà Melville. Cô cố gắng đưa Meg về càng sớm càng tốt khi cô bé
còn trong tuổi vị thành niên.

*

Trong lúc đó, Meg đang ở trong tâm trạng vừa hạnh phúc, vừa đau khổ

vì một tình yêu không được đáp lại. Garry mặc dù không vừa ý cũng xúc
động vì sự sùng kính công khai của cô, nhưng điều đó đồng thời làm cậu
bối rối và khó xử nên cậu xử sự với cô đôi lúc ân cần, rồi lại bất chợt thô
bạo khiến Meg kinh hoàng và bị xúc phạm.

- Bao giờ mình đi săn nữa? - Cô năn nỉ cậu khi cậu vừa đi từ Wai Keric

về. Cô đón cậu tại cổng vì sợ mẹ cậu thấy.

Bà Melville đã biểu lộ thái độ lãnh đạm với cậu từ khi nghe cậu tiết lộ

câu chuyện bắn đứt hai ngón tay, còn Meg lại thấy cô gần gũi cậu hơn.

Cậu nghiêng mình qua, nhìn tấm thân nhỏ bé của Meg, đóng mạnh cửa

nhà xe trước khi trả lời Meg. Đôi mày màu hung hung của cậu cau lại, vẻ
không hài lòng.

- Bao giờ anh Garry? Bao giờ, bao giờ? - Cô hỏi.
- Anh không biết. Meg, em đừng quấy rầy anh! - Giọng cậu hơi cáu -

Lần rồi đi không kết quả gì mà em lại muốn đi nữa ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.