TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 486

- Cuộc sống vốn tự nó là kỳ lạ. Đẹp kỳ lạ. Và tất cả cái đẹp nó tập trung

lại, theo tôi, hiện nay, tập trung vào một gương mặt, đó là gương mặt của
bà. Delie, bà đừng đầy đọa chúng ta nữa, bà hãy để bà thuộc về tôi. Tôi có
thể cho bà một mái ấm xứng đáng với bà, và tạo mái ấm cho các con bà, và
dạy dỗ các con bà. Bà bảo chồng bà không quan tâm đến các con, ông ấy
xem con tàu là vật quan trọng nhất đời ông ấy. Ông ấy không cần bà như tôi
cần, không thể cho bà tình yêu.

- Không đúng thế đâu! - Mặt Delie đanh lại, người cô nghe cứng đờ

trong chiếc ghế dựa.

- Không đúng, sai à? Tôi xin lỗi. Tha thứ cho tôi, bà bạn thân thiết nhất

của tôi.

Ông ta quỳ bên cạnh cô, hai tay ông ta vòng qua người cô, và trên

gương mặt tái xanh của ông ta, cô thấy long lanh vài giọt lệ.

- Ôi, thật khủng khiếp làm sao khi yêu một người như tôi yêu bà. Tôi

thật khốn nạn, tôi hoàn toàn quên tất cả, tôi không nghĩ gì đến việc gì khác
được, đêm đêm tôi khóc như phụ nữ. Tôi đã cố gắng lý giải, phân tích các
xúc cảm của tôi, tìm hiểu tại sao cái gương mặt đặc biệt, đôi mày đen,
ngang và đôi gò má hơi hóp lại đó lại có thể quyết định vận mệnh tôi.
Không tìm ra lý do gì hết. Và không thể thoát ra được.

Cô nhận thấy đôi mi ông ta hơi đỏ và dưới bộ râu đen đẹp, đôi môi

mỏng của ông ta cũng đỏ. Người cô hơi run rẩy, cô muốn đẩy ông ta ra.
Nhưng ngay lúc đó, môi ông ta đặt lên người cô, bộ râu mềm mại đã áp sát
mặt cô, lưỡi ông ta dò tìm môi cô. Cô ngã ngồi trên ghế với một tiếng rên,
sự kháng cự của cô đã không còn nữa. Máu chảy rần trong tai cô đóng kín
cửa mọi âm thanh của thế giới, ngoài tiếng động của chiếc ghế dựa nơi hai
người ghì siết lấy nhau, hai người như thành một…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.