TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 502

91

Kể từ khi trở lại phụ trách chiếc Philadelphia, Teddy Edwards đã trở

nên một người khác trước. Mặc dù luôn có một người phụ trong buồng lái
giúp sức, anh vặn tay lái ở những khúc quanh gấp, chính anh là người chọn
dòng nước và quyết định đi tắt hay đi vòng tốt hơn.

Delie tập trung vào việc vẽ và đọc các tác phẩm triết lý và thẩm mỹ, cô

mơ tưởng đến Ý và mong được cùng đi với ông Alastair đến nơi đấy. Tâm
hồn cô như chắp cánh và bay qua bể đến các bờ biển Địa Trung Hải đầy
huyền thoại.

Cô cũng nghĩ đến việc tổ chức một cuộc triển lãm khác tại Melbourne

sau nhiều năm lặng tiếng đồng thời nối lại các mối liên hệ với xã hội xưa
cũ.

Nhưng trước khi đi Melbourne, cô phải đi một chuyến xuống Adelaide,

có thể cả Milan - để thăm cô Barrett.

Cô gửi thư cho ông Alastair và nhận được thư trả lời khi đến Adelaide.

Ông ta đang đi Melbourne lo công việc và mong cô đến đây gặp ông ta, ông
ta viết rất tha thiết, hấp dẫn khiến cô muốn chắp cánh tay đến ông ta ngay.
Khoảng cách năm trăm dặm đường như không có nghĩa lý gì cả!

Tàu đến nơi lúc trời vừa rạng sáng.
Cô bước ra sân ga rộn rịp đến phố Spencer và thấy ngay ông Alastair

đang chờ đợi cô nhưng mặt quay về lối khác. Ông quay lại, và chạy vội đến
gặp cô như một cậu bé con, nhưng cô cảm thấy xa lạ và lạnh nhạt với ông.
Đầu óc cô còn nghĩ đến Brenton và cô cảm thấy ông Alastair chắc đang
nhìn cô với vẻ buồn rầu.

Họ bước đi ra xa đám đông. Ông nắm tay cô nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.