TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 53

Cô ngồi nhìn chằm chằm ánh nắng chiếu trên cặp mông bóng lưỡng của

con ngựa thiến nâu, đám ruồi nhỏ đen đang bu trên một đống phân vàng
ngoài đường. Những năm sau đó, cô có thể nhớ lại đống phân vàng, bầu trời
xanh, phối cảnh của phố Hare với những dãy cửa hiệu, và tiếng nói của
người dượng: “Tiền bạc của cháu đi đứt cả rồi”. Lúc ấy, dường như tất cả
điều đó là không có thực. Cô đã được nghe nói rằng cô có tiền trong ngân
hàng, giờ đây cô lại được nghe nói là không có tiền gì cả - hoặc đúng hơn,
là có không hơn năm mươi bảng. Cô bắt đầu nhận ra rằng rồi đây sẽ khác
đi. Khi bà Hester nghe thấy chuyện này, những lời đầu tiên của bà là:

- Tất nhiên là không có gì khác đâu cháu.
Delie im lặng, ngạc nhiên.
- Cháu là con của một người chị của dì, và dì dượng muốn cưu mang

cháu. Nhưng dì không biết tính sao về cô giáo.

Ông Charles lên tiếng:
- Đúng vậy, nhưng việc ấy có thể thong thả đã.
- Không thong thả gì cả, ngay bây giờ mình cũng có thể bàn công

chuyện được, tôi không biết làm thế nào mình có thể trả tiền cho cô Barrett.
Còn phần ông thì cũng phải mất thêm tiền. Tôi đã thuê được cô Annie, một
cô gái rất tốt; chuyện Annie không có bàn cãi lôi thôi gì nữa cả, chiều nay,
cô ta sẽ đến. Phải tính chuyện lương hướng, ăn ở của cô ta.

Ông Charles quay sang đứa cháu:
- Thực ra dượng rất may mắn vì đã bỏ tất cả vốn liếng vào tài sản của

mình và mua con cừu đực đó. Và dượng chưa bán mớ lông cừu. Dượng rất
ân hận, cháu Delie ạ, dượng đã không bảo cháu bỏ vốn vào nông trại ấy, coi
vậy lại khá hơn nhiều…

Giờ đây Delie mới nhận thức được đầy đủ ý nghĩa của việc tiền bạc tiêu

tan. Bà Hester sẽ càu nhàu cho tới khi cô Barrett ra đi, và cô Barrett mà đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.