TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 62

- Tôi đâu còn trẻ trung gì để đóng vai đó nữa.
Cậu đặt đôi môi mình lên bàn tay vẫn để trên khung cửa, và rồi lật bàn

tay lên áp vào gương mặt nóng bỏng của cậu.

Cậu lúng búng:
- Cô biết là tôi cảm cô như thế nào. (A, những lời lẽ phong phú ví von

trong tập bản thảo của cậu đâu mất rồi?). Tôi không chịu nổi việc cô ra đi.
Mọi điều tôi viết là dành cho cô. Tôi sẽ không bao giờ viết một dòng nào
khác nữa.

- Có những bài thơ à?
- Cho cô. Chỉ riêng cho cô.
- Cậu bé thật là ngốc nghếch. Cậu biết tôi bao nhiêu tuổi không?
- Tôi không cần. Cô đẹp. Với mái tóc như thế này, sáng trong ánh đèn…
- Cậu chờ một chút. Tôi có một cuốn sách cho cậu. Chính tôi chép lại

nhưng tôi muốn dành cho cậu.

Cô quay vào lục lọi trong đống sách trên sàn bên cạnh một chiếc hộp

mở nắp.

- A, đây rồi. Cậu…
Cô dừng lại, thở hổn hển nhè nhẹ, bàn tay bất giác cài chiếc khuy áo

ngủ trên ngực lại. Đặt đôi tay lên khung cửa, Adam nhẹ nhàng nhảy qua cửa
sổ. Cậu ngồi giữa hai bức rèm, đôi mắt sáng nhìn cô, đăm đăm, nóng bỏng.

- Đây… đây, sách đây. Bây giờ cậu đi đi.
Cô tiến tới, đưa quyển sách như đưa một miếng ăn cho một con chó to

nguy hiểm. Adam lấy quyển sách, bỏ vào túi không nhìn và nắm lấy đôi bàn
tay cô.

Cậu thì thầm:
- Dorothy! Tôi chưa bao giờ gọi cô như thế, phải không?
- Cậu Adam! Kỳ cục quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.