TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 95

- Còn cháu, gặp bác ở đâu cháu cũng nhận ra. Chỉ thấy cách bác đi,

không giày không dép cháu cũng nhìn ra.

Ông Tom nhìn xuống, thẹn thùng.
- Tôi không bao giờ quen dùng giày ống. Tôi vừa ra khỏi thuyền một

lúc để mua thuốc lá, và có bao giờ nghĩ là mình sẽ gặp ai đâu. Còn gặp cô
thì hoàn toàn không nghĩ tới.

- Bác có ở trên tàu chạy bằng hơi nước không ạ? Tàu bác có đậu ở cầu

tàu không hở bác?

- Ấy! Tôi vừa là chủ tàu vừa là thuyền trưởng đấy. - ông Tom nói, vẻ tự

hào lặng lẽ.

- Ồ, bác Tom tuyệt quá.
Chợt nhớ tới Bessie, Delie nhìn lại thấy cô ta đang tựa vào cây dù và cô

không nhìn. Cô giới thiệu ông Tom với cô ta và giải thích rằng ông ta chính
là người thủy thủ đã cứu cô trong vụ đắm tàu, cả hai phải đi xem tàu của
ông ta.

Bessie có vẻ ngờ vực. Đột nhiên cô lúng túng chẳng biết nói gì. Nhưng

Delie đã nắm lấy tay cô ta và dẫn cô ta dọc theo cầu tàu, tại đây ông Tom
chỉ một chiếc tàu guồng nhỏ có vẻ tươm tất, ở buồng lái có sơn chữ đen
“Jane Eliza” đậu ngang chỗ luồng nước rất nóng.

Ông nghiêm trang nói:
- Những chiếc tàu mới này đụng cừ hoặc bãi cát rất nhanh.
Ông giải thích rằng chiếc tàu chưa hoàn toàn thuộc về ông. Ông đã vay

mượn để có đủ tiền mua, giấy bán chủ tàu còn giữ. Nhưng năm rồi ông kẹt
ở một con sông cạn và nhỡ cả một mùa, nên vẫn còn thiếu năm mươi bảng.
Chủ nợ muốn bán tống chiếc tàu đi. Đôi mày của ông cau lại, lo lắng.

- Giá chiếc tàu này có thể là năm mươi nghìn, và tôi mong rằng tôi có

thể xoay được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.