TAY CỰ PHÁCH - Trang 18

bột nhào rán lên và tẩm bằng nước đường.
Dạ dày của Jamie đã không chứa thức ăn khá lâu, bây giờ bắt đầu cho thấy
những triệu chứng đáng sợ. Anh quyết định để cho nó nghỉ ngơi một lát
trước khi tiếp tục ăn nữa. Lúc ấy, anh bắt đầu chú ý tới những cảnh tượng
xung quanh. Ở các bàn ăn, những người thăm dò đang bàn cãi sôi nổi về
vấn đề chiếm hàng đầu trong suy nghĩ của mọi người: kim cương.
“Vẫn còn một ít kim cương quanh vùng Hopetown, nhưng mạch mỏ chính
là ở New Rush…”
“Kimberley có đông dân cư hơn là Joburg…”
“Về việc tìm ra mỏ kim cương ở tận Dutoispan vào tuần trước ấy à? Người
ta nói rằng ở đó có nhiều kim cương đến nỗi mỗi người không khiêng
nổi…”
“Mới đây người ta dò đúng kim cương ở Christiana. Ngày mai tôi sẽ đi đến
đấy.”
Như vậy là đúng rồi, có kim cương ở khắp mọi nơi! Chàng Jamie trai trẻ
quá vui sướng đến nỗi anh khó uống cho hết ly cà phê to bự. Anh choáng
váng khi nhìn thấy số tiền quá lớn ghi trên hoá đơn. Hai bảng, ba shillings
cho một bữa ăn: lần sau mình phải cẩn thận mới được, anh nghĩ thầm trong
khi bước ra đường phố đông đúc, náo nhiệt.
Một tiếng nói nổi lên phía sau lưng anh: “Vẫn còn giữ ý định làm giàu chứ,
Jamie McGregor?”
Jamie quay lại, đó là Pederson, anh chàng người Thuỵ Điển đã cùng đi với
anh trên chiếc xe chở thư.
“Cố nhiên rồi!” Jamie đáp
“Vậy thì chúng ta hãy đi đến nơi nào có kim cương”, anh ta đưa ngón tay ra
chỉ, “Con sông Vaal ở về phía ấy”.
Họ bắt đầu bước đi.
Klipdrift nằm trong một lòng chậu, xung quanh là đồi và nhìn xa tít đến
chân trời chỉ toàn thấy là đất cằn cỗi, không có một bụi cây, ngọn cỏ. Bụi
đỏ toả lên dày đặc trong không khí, khiến rất khó thở. Con sông Vaal cách
nơi ấy một phần tư dặm, và khi hai người đến gần con sông, không khí trở
nên mát mẻ hơn. Hàng trăm người thăm dò đứng xếp hàng ở hai bên bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.