TAY CỰ PHÁCH - Trang 22

Jamie nhoẻn miệng cười. “Tôi không thể trách họ, nhưng tôi vẫn sống nhăn
ra đây này. Xin cảm ơn cô”.
“Rồi bây giờ sắp sửa đi tìm “mooi klipe” phải không?”
“Mooi klipe là gì vậy?”
“Đó là tiếng Hà Lan, là kim cương, loại sỏi rất đẹp”
“Cô là người Hà Lan?”
“Gia đình tôi từ Hà Lan đến đây”.
“Tôi đến đây từ Scotland”.
“Trông thấy ông tôi nhận ra ngay”, đôi mắt cô lại một lần nữa lo lắng nhìn
ra sau cửa hàng, “Có kim cương xung quanh nơi này, ông Gregor ạ, nhưng
cần phải biết chọn nơi nào mà tìm. Đa số những người đào kim cương chạy
loanh quanh, rốt cuộc lại quay lại chỗ cũ. Mỗi khi có người nào tìm ra được
một nơi có kim cương, thế là những người khác lại tới, vét sạch những gì
còn sót lại. Nếu muốn trở nên giàu có, ông phải tự tìm lấy mỏ kim cương
cho mình”.
“Như thế phải làm thế nào?”
“Cha tôi là người có thể giúp đỡ ông về việc ấy, ông ấy là người biết đủ
mọi thứ. Ông ấy sẽ rảnh rang trong một giờ nữa”.
“Tôi sẽ trở lại đây”, Jamie nói, “Cảm ơn cô, cô Van Der Merwe”.
Jamie đi ra ngoài ánh nắng, trong lòng vô cùng phấn khởi, mọi cơn đau
nhức đã biến đi đâu mất. Nếu Salomon Van Der Merwe bảo cho anh biết
nơi nào tìm kim cương thì chắc chắn anh không thể nào thất bại được. Anh
sẽ có ưu thế hơn tất cả mọi người khác. Jamie cười thật to lên với niềm
sung sướng cảm thấy mình còn trẻ, sung sức, đang tiến dần đến chỗ giàu
sang.
Jamie đi xuống đường phố chính, ngang qua một lò rèn, một phòng chơi
bida và năm sáu quán rượu. Anh đứng trước một khách sạn tồi tàn, có treo
một tấm biển phía trước ghi mấy dòng chữ:
R.D.Miller, tắm nóng và lạnh
Mở cửa hàng ngày từ 6 giờ sáng đến 8 giờ tối.
Với tất cả mọi tiện nghi của một phòng tắm và trang điểm ngăn nắp, sạch
sẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.