TAY CỰ PHÁCH - Trang 220

ai. Đó là một thứ vũ khí ngoài sức tưởng tượng.
Kate được mời dùng cơm với các vị vua, nữ hoàng và tổng thống. Tất cả
đều mong đợi đặc ân, thiện chí của nàng. Một nhà máy Kruger-Brent có
nghĩa là sự khác biệt giữa giàu và nghèo. Quyền lực. Công ty là một vật
sống. Nó là một tên khổng lồ đang lớn, cần phải được cho ăn, và đôi khi
cần có những sự hi sinh, vì tên không lồ ấy không thể bị còng chân lại
được. Bây giờ Kate hiểu điều đó. Nó có một nhịp điệu, một nhịp đập, và nó
đã thuộc về nàng rồi.
Vào tháng ba, sau khi đã chuyển đến New York, Kate cảm thấy trong người
không được khoẻ. David khuyên nàng nên đi khám bác sĩ.
“Tên ông ấy là John Harley. Ông ta là một bác sĩ trẻ có tiếng tăm”.
Miễn cưỡng, Kate đến gặp ông bác sĩ. John Harley là dân Boston, người
gầy còm, vẻ nghiêm trang, trạc hai mươi sáu tuổi, tức nhỏ hơn Kate năm
tuổi.
“Tôi nói trước với ông nhé”, Kate nói với bác sĩ, “tôi không có thì giờ đâu
để mà ốm”.
“Vâng, tôi xin nhớ điều đó, bà Blackwell ạ. Trong khi chờ đợi, tôi xin
khám cho bà một chút”.
Bác sĩ Harley khám sức khoẻ nàng, làm một vài xét nghiệm, rồi nói, “Tôi
chắc chẳng có gì đáng ngại đâu. Tôi sẽ có kết quả trong vòng một vài ngày.
Xin bà gọi dây nói đến cho tôi vào ngày thứ tư”.

*

* *

Sáng sớm ngày thứ tư, Kate gọi điện thoại cho bác sĩ Harley. “Tôi có tin
mừng báo cho bà hay, bà Blackwell ạ”, ông nói một cách vui vẻ. “Bà sắp có
cháu bé rồi đấy”.
Thật là giây phút vui mừng tột độ trong cuộc đời của Kate. Nàng nóng lòng
báo cho David biết ngay tin này.
Nàng chưa bao giờ thấy David vui sướng đến như thế. Anh nhấc bổng nàng
lên trong vòng tay khoẻ mạnh và nói, “Nó sẽ là con gái, nó sẽ giống hệt
như em”. Anh thầm nghĩ, đây chính là điều mà Kate đang cần. Bây giờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.