TAY CỰ PHÁCH - Trang 285

“Anh cũng đi chứ, Tony?” Ông Wyatt hỏi.
Lucy nói theo, “Anh hãy nhận lời đi”.
Họ cấu kết với nhau để thuyết phục anh. Thật là một cuộc thử thách. Anh
quyết định nhận lời. “Tôi rất lấy làm vui thích”.
“Tốt”, trên nét mặt của Lucy lộ vẻ vui mừng thật sự. Và bà Kate cũng thế.
Tony nghĩ thầm, “Nếu Lucy cố ý quyến rũ mình, cô ấy sẽ bị thất vọng và
phí thì giờ vô ích. Vết thương mà mẹ anh và Dominique gây ra đã ăn sâu
vào lòng anh khiến cho anh không còn tin cậy vào phụ nữ nữa. Sự liên hệ
duy nhất của anh với phái nữ là những cuộc giao du với những gái điếm
hạng sang. Trong tất cả các loại phụ nữ, họ là những kẻ chân thực nhất. Cái
mà họ muốn là tiền, và họ nói thẳng cho mình biết bao nhiêu tiền. Mình trả
tiền mua cái mà mình cần và có được cái mà mình bỏ tiền ra mua. Không
có vấn đề gì rắc rối, không cần nước mắt, không cần phỉnh gạt”.
Lucy rồi đây sẽ phải gặp một điều bất ngờ.
Sáng sớm chủ nhật, Tony xuống bể bơi để bơi. Marianne đã ở sẵn trong
nước, mặc chiếc áo may-ô trắng. Nàng có dáng người xinh đẹp, cao, thon
thon và duyên dáng. Tony đứng ngắm nàng đang bơi trong nước, hai cánh
tay đưa lên đưa xuống theo một nhịp đều đặn, duyên dáng. Nàng thấy Tony,
và bơi lại gần anh.
“Chào anh”.
“Chào cô. Cô bơi giỏi nhỉ”. Tony nói.
Marianne mỉm cười. “Tôi thích thể thao. Tôi đã học cái thói ấy của cha
tôi”. Nàng kéo người ra khỏi bờ bể bơi. Tony đưa cho nàng chiếc khăn tắm.
Anh nhìn ngắm nàng trong khi lau khô tóc một cách không ngượng ngùng,
e thẹn.
“Cô ăn sáng chưa?” Tony hỏi.
“Chưa. Chắc là người đầu bếp không dậy sớm như vậy”.
“Ở đây giống như là một khách sạn. Họ phục vụ hai mươi bốn trên hai
mươi bốn”.
Nàng nhìn Tony, mỉm cười, “Thích nhỉ”.
“Nhà cô ở đâu vậy?”
“Phần lớn thời gian ở Munich. Chúng tôi ở trong một cái “Schloss” tức là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.