TAY CỰ PHÁCH - Trang 309

“Bởi vì chị muốn xem các bánh ấy ngay bây giờ. Em có đi hay không?”
Alexandra giụi mắt cho tỉnh ngủ. Nó chẳng thích gì xem các bánh ấy,
nhưng không muốn làm chị nó phải buồn lòng. “Em đi.” nó nói.
Alexandra đi ra khỏi giường, xỏ chân vào đôi giày vải. Cả hai đứa đều mặc
áo ngủ bằng ni lông màu hồng.
“Ta đi nào. Đừng có làm ồn ào nhé.” Eve nói.
“Vâng,” Alexandra đáp.
Chúng rón rén ra khỏi phòng ngủ, đi vào hành lang ngang qua cửa phòng
cô Dunas, xuống chiếc cầu thang dốc dẫn xuông bếp. Đó là một cái bếp rất
rộng, với hai chiếc lò lớn đốt bằng khí, sáu cái lò nhỏ, ba tủ lạnh và một tủ
ướp lạnh có thể bước vào được.
Trong tủ lạnh, Eve tìm thấy những chiếc bánh mà bà làm bếp Tyler đã làm
xong. Một trong những chiếc bánh ấy có ghi dòng chữ, “Mừng sinh nhật
Alexandra”, chiếc kia ghi, “Mừng sinh nhật Eve.”
Năm sau, Eve tự nhủ thầm. chỉ có một tên mà thôi.
Eve lấy chiếc bánh sinh nhật của Alexandra ra, đặt nó trên một cái thớt gỗ
giữa bếp. Nó mở một ngăn kéo, lấy ra một gói nến đủ màu sắc.
“Chị làm gì thế?” Alexandra hỏi.
“Chị muốn xem khi mình đốt tất cả các cây nến lên nó sẽ trông như thế
nào.” Eve bắt đầu gắn các cây nến lên lớp kem trên bánh.
“Em nghĩ chị không nên làm thế, Eve ạ. Chị làm hỏng chiếc bánh ấy đi,
chắc bà Tyler sẽ giận lắm đấy.”
“Bà ấy sẽ chẳng để ý đến đâu.” Eve mở một ngăn kéo khác, lấy ra hai hộp
diêm lớn. “Nào, giúp đỡ chị một tay.”
“Em muốn về giường nằm ngủ.”
Eve quay lại nhìn em, giận dữ. “Thôi được, mày về giường mà nằm. Đồ
nhát như thỏ. Để tao làm một mình.”
Alexandra do dự. “Chị muốn em làm gì nào?”
Eve đưa nó một hôp diêm. “Thắp các ngọn nến đi.”
Alexandra sợ lửa. Cả hai đứa đều được căn dặn về sự nguy hiểm của việc
chơi diêm. Chúng đã được nghe nói những câu chuyện ghê gớm về những
đứa trẻ không nghe lời căn dặn ấy. Nhưng Alexandra không muốn làm chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.