TAY CỰ PHÁCH - Trang 311

Khi bà Tyler vừa gọi xong xe cứu thương, có tiếng khóc phát ra từ phòng
chứa thực phẩm của viên quản gia, rồi Eve chạy ra, vác một xô nước, vừa
chạy vừa khóc lóc điên cuồng.
“Alexandra có chết không?” Eve thét lên, “Nó chết rồi hay sao?”
Bà Tyler ôm nó trong hai cánh tay để an ủi. “Không, cháu yêu quý ạ. em nó
không hề gì. Rồi nó sẽ khoẻ lại ngay thôi.”
“Đó là do lỗi tại tôi”, Eve nức nở. “Nó muốn thắp đèn nến trên cái bánh
sinh nhật của nó. Lẽ ra tôi phải ngăn cản nó.”
Bà Tyler vuốt lưng Eve. “Không hề gì đâu. Cháu đừng có tự trách mình
như thế.”
“Các que... que diêm ấy rớt ra khỏi tay tôi, thế là áo của nó bắt lửa. Ghê
gớm quá!”
Trung sĩ Richard nhìn Eve, nói với vẻ thương xót, “Tội nghiệp con bé.”
“Alexandra bị bỏng ở chân và lưng.” bác sĩ Harley nói với Kate, “nhưng rồi
nó sẽ khỏi ngay thôi. Vào thời buổi bây giờ, chúng tôi có thể chữa những
trường hợp bị bỏng một cách kì diệu. Bà hãy tin tôi đi, chuyện vừa rồi có
thể đã gây một thảm kịch khủng khiếp.”
“Tôi biết.” Kate nói. Bà đã nhìn thấy những vết phỏng của Alexandra và rất
lấy làm kinh sợ. Do dự một lúc bà nói tiếp, “Bác sĩ này, tôi lo về Eve hơn
đấy.”
“Eve cũng bị thương hay sao?”
“ Không phải về thể chất. Con bé tội nghiệp ấy tự trách mình đã gây ra tai
nạn. Nó bị những cơn ác mộng khủng khiếp. Ba đêm qua, tôi đã phải đi vào
phòng nó, ôm nó trên tay, nó mới ngủ lại được. Tôi không muốn câu
chuyện này gây nên chấn thương nặng hơn nữa. Eve là một đứa bé rất nhạy
cảm.”
“Trẻ con dễ quên đi nhanh chóng. Nếu có vấn đề gì, bà cứ cho tôi biết, rồi
tôi giới thiệu cho bà một bác sĩ nhi khoa.”
“Cảm ơn,” Kate nói đầy vẻ biết ơn.
Eve rất bối rối khó chịu. Buổi tiệc sinh nhật đã bị huỷ bỏ. Chính Alexandra
đã đánh lừa để làm mình mất đi cơ hội này, Eve thầm nghĩ một cách chua
chát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.