TAY CỰ PHÁCH - Trang 450

“Khoẻ”
Anh thấy nàng có vẻ như sốt ruột. “Tôi.. tôi muốn gặp cô”
“Tôi không muốn gặp ai cả. Nếu anh đọc báo chắc anh cũng rõ rằng người
em rể tôi vừa bị giết. Tôi đang hết sức buồn phiền.”
Anh chùi tay trên quần. “Chính tôi đang muốn gặp cô về chuyện ấy, cô Eve
ạ. Tôi có một số tin tức cô cần phải biết.”
“Tin gì?”
“Tôi không muốn nói trên điện thoại “. Anh có thể tưởng tượng trí óc lúc
này của Eve đang hoạt động.
“Được rồi, Vậy khi nào gặp?”
“Ngay bây giờ, nếu tiện”
Khi anh đến căn hộ của Eve ba mươi phút sau đó, Eve ra mở cửa và nói.”
Tôi đang bận lắm. Anh muốn gặp tôi về chuyện gì?”
“Về cái này,” Webster nói như để xin lỗi. Anh mở một phong bì bằng giấy
dày đang cầm ở tay, lấy ra một tấm ảnh, rụt rè đưa cho Eve. Đó là một tấm
ảnh của nàng.
Nàng nhìn tấm ảnh, tỏ vẻ ngạc nhiên. “Vậy có chuyện gì?”
“Đó là một bức ảnh của cô.”
“Biết rồi,” nàng cộc lốc, “Vậy thì sao?”
“Ảnh này chụp lúc cô vừa được mổ xong.”
“Có gì lạ đâu?”
“Không có vết sẹo nào trên trán cô cả, cô Eve ạ”
Anh nhận ra sự thay đổi trên nét mặt Eve.
“Anh ngồi xuống đi.”
Anh ngồi xuống đối diện với nàng, trên mép chiếc đi văng, nhưng vẫn nhìn
nàng không rời mắt. Anh đã nhìn thấy nhiều đàn bà xinh đẹp trong lúc hành
nghề, nhưng Eve Blackwell đã làm anh hoàn toàn mê mẩn tâm thần. Anh
chưa hề bao giờ thấy ai giống như nàng.
“Tôi nghĩ cô nên nói rõ cho tôi biết tất cả chuyện này”
Anh khởi sự ngay từ lúc đầu. Anh nói với nàng về cuộc viếng thăm bác sĩ
John Harley, và về vết sẹo bí mật. Trong khi nói, Webster vẫn nhìn vào đôi
mắt nàng. Đôi mắt ấy có vẻ như không có tinh thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.