TAY CỰ PHÁCH - Trang 95

“Nhưng, thưa bố…”.
“Cứ làm như ta bảo”.
Nàng không cãi lại nữa, “Vâng, thưa bố”.
Lần này Jamie đánh xe về hướng đối diện. Khắp nơi đều có các dấu hịêu
khích lệ về công cuộc phát triển và xây dựng mới. Jamie thầm nghĩ, nếu
những sự khám phá kim loại này vẫn tiến triển tốt – mà điều này ta có đầy
đủ lý do để tin tưởng - người ta kiếm nhiều tiền bằng cách mua bất động
sản hơn là kim cương và vàng. Klipdrift cần ngân hàng, khách sạn, quán
rượu, khách sạn, cửa hiệu, nhà điếm…. Danh sách này có thể dài vô tận, đó
là những cơ hội làm ăn rất tốt.
Jamie biết rằng Margaret đang nhìn mình, “Có gì không hay chăng?”.
“Ồ không”, nàng nói rồi quay nhanh đi chỗ khác.
Lúc này Jamie bắt đầu quan sát nàng kỹ hơn. Anh chú ý đến vẻ lộng lẫy toả
ra từ con người nàng. Margaret cũng ý thức được vẻ kín đáo, trai tráng của
chàng. Jamie đánh hơi được cảm xúc của nàng. Nàng là một phụ nữ không
có đàn ông.
Đến trưa, Jamie đánh xe ra khỏi con đường cái, rẽ vào khu rừng gần con
suối, rồi dừng lại dưới một cây “baobap” thật to. Anh đã bảo khách sạn gói
cho anh thức ăn trưa. Margaret trải một tấm khăn vải trên đất, tháo gói thức
ăn và bày mọi thứ ra: thịt cừu rô ti, thịt gà rán, cơm trộn nghệ tây vàng, mứt
mộc qua và quýt, đào, bánh ngọt rắc hạnh nhân.
“Thật là một bữa tiệc lớn!”, Margaret kêu lên, “Em sợ rằng em không xứng
đáng với những thứ này, ông Travis ạ”.
“Em còn xứng đáng hơn thế nhiều”, Jamie trấn an.
Margaret quay mặt đi chỗ khác, bận bịu xếp dọn các thức ăn.
Jamie đưa hai bàn tay ra đỡ mặt nàng, “Margaret, nhìn anh đây này”.
“Ồ, em xin ông, em…”, nàng run rẩy.
“Nhìn anh đây này”.
Chậm rãi nàng ngước mặt lên nhìn vào mắt chàng.. Chàng kéo nàng vào
trong cánh tay, ôm thật chặt, môi chàng tìm môi nàng. Chàng áp sát thân
hình vào người nàng.
Sau một lát, nàng vùng vẫy thân hình ra khỏi tay chàng, lắc đầu và nói, “Ồ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.