TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 137

“Tôi cần đi vệ sinh,” tôi rền rĩ.

Không trả lời.

“Tôi nói tôi cần...”

“Câm cái miệng lại.”

Thế là tốt. Điều đó làm cho tôi cảm thấy đỡ áy náy hơn về cái việc tôi sắp
làm với Richie.

“Này, anh phải...”

“Có nghe thấy tao nói gì không? Câm cái mồm lại. Cần đái, đái tại chỗ ấy.”

“Richie...”

“Thằng chó nào bảo mày gọi tao là Richie thế hả?”

“Thế tôi phải gọi anh thế nào?” Tôi nhắm mắt lại.

“Đừng có gọi gì cả. Đừng gọi. Ở nguyên đó mà đái đi. Hiểu chưa?”

“Tôi không muốn đái.”

Tôi gần như có thể thấy tiếng óc hắn nhăn lại.

“Gì?”

“Tôi muốn ỉa, Richie. Truyền thống của người Anh cổ. Giờ anh có muốn
ngồi trong phòng trong khi tôi ỉa không thì tùy. Tôi chỉ nghĩ rằng nên nói
trước với anh cho công bằng.”

Richie nghĩ một lúc, và chắc chắn tôi đã nghe tiếng mũi hắn nhăn lại. Cái
ghế cọt kẹt, và đôi giày cao su đi về phía tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.