TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 138

“Đừng đi toilet, và đừng ỉa.” Cái mặt đã vào trong tầm nhìn, căng hết sức.
“Nghe thấy không? Mày nằm nguyên ở đó, và câm mồm lại...”

“Anh không có con cái, phải không Richie?”

Hắn cau mặt, điều đó có vẻ như một nỗ lực vĩ đại trên khuôn mặt hắn. Lông
mày, cơ, gân, tất cả được huy động cho một biểu hiện duy nhất, hơi có vẻ
ngu ngốc này.

“Gì cơ?”

“Thực ra thì tôi chưa con cái, nhưng tôi có con đỡ đầu. Và anh không thể
nói với chúng là đừng có ỉa. Không được đâu.”

Vết nhăn hằn sâu hơn.

“Mày đang nói cái khỉ gì thế?”

“Ý tôi là tôi đã thử rồi. Anh có trẻ con nằm trong xe nôi, và một đứa muốn
đi ỉa, mà anh lại bảo bọn chúng nhịn đi lại, đút nút vào đó, đợi tới khi nào
chúng ta đến chỗ nào đấy cái đã, nhưng như thế không ổn. Khi nào cơ thể
muốn ỉa thì nó phải ỉa chứ.”

Vết nhăn đã bớt đi một chút, cũng tốt thôi, bởi vì tôi đã bắt đầu cảm thấy
mệt mỏi vì phải nhìn vào nó. Hắn cúi xuống mặt tôi, đưa cái mũi thẳng
hàng với mũi tôi.

“Nghe tao nói đây này, đồ cục c...”

Hắn chỉ đi xa được chừng đó bởi khi hắn nói đến “cục c...” thì tôi đã thúc
gối phải mạnh hết sức trúng vào má hắn. Hắn hóa đá trong một giây, phần
vì ngạc nhiên, phần vì choáng, rồi tôi nhấc chân trái vòng quặp gáy hắn.
Trong khi tôi lôi hắn xuống giường, hắn cố gắng đưa tay trái ra trước để
chống người lên. Nhưng đấy là hắn không biết về sức mạnh của chân. Thực
sự là chân rất mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.