TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 192

“Cô ấy đã biến mất,” tôi nói.

“Biến mất. Đúng. Đó là một cách thống thiết để nói rằng ông không thể tìm
thấy cô ta phải không?”

“Bố cô ấy chết rồi,” tôi nói. “Ông biết điều đó chứ?”

Ông ta nhìn tôi một lúc lâu.

“Phải, tôi biết,” ông ta nói. “Điều tôi quan tâm là làm sao ông lại biết điều
đó.”

“Ông trả lời trước đi.”

Nhưng O’Neal đã bắt đầu dạn lên rồi, và khi tôi dịch cái áo lại gần hơn,
ông ta không nao núng chút nào.

“Ông đã giết ông ta,” ông ta nói, phần giận dữ, phần hài lòng. “Thế đấy,
phải không nào? Thomas Lang, lính đánh thuê dũng cảm, đã hoàn thành
nhiệm vụ và bắn chết một người. Chà, ông bạn thân mến, để ra khỏi vụ này,
ông sẽ phải làm nhiều thứ đấy, hy vọng là ông nhận ra điều đó.”

“Sau Đại học là gì?”

Sự bực dọc xen lẫn vui mừng dần trượt khỏi khuôn mặt ông ta. Xem chừng
ông ta sẽ không trả lời nên tôi quyết định gây sức ép.

“Tôi sẽ nói với ông tôi nghĩ thế nào về Sau Đại học,” tôi nói, “và ông hãy
cho điểm tôi về độ chính xác.”

O’Neal ngồi bất động.

“Đầu tiên, Sau Đại học có ý nghĩa khác nhau với những người khác nhau.
Đối với nhóm này, nó có nghĩa là sự phát triển và tiếp thị một kiểu máy bay
quân sự mới. Rất bí mật, hiển nhiên rồi. Rất không dễ chịu, có vẻ thế. Phạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.