TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 238

Anh chàng Philip đã bay tới Praha ngay hôm tôi gần như làm gãy cổ tay
anh ta, để làm vài thương vụ cỡ bự với những người cách mạng nhung, và
anh ta bỏ Ronnie lại mặc cho cô bối rối và khổ sở. Cuộc sống của cô không
phải là một đường trượt siêu tốc đầy cảm hứng trước khi tôi xuất hiện,
nhưng nó cũng không hẳn là một cái giá chứa đầy những nỗi đau, và cú
nhảy đột ngột vào thế giới những vụ khủng bố và ám sát, cùng với một mối
quan hệ đang tan vỡ nhanh chóng không thể nào là thứ làm cho một phụ nữ
cảm thấy thoải mái cho được.

Tôi đã từng hôn cô một lần.

Quá trình tập huấn của nhóm Củi Khô được tiến hành trong một lâu đài ba
mươi phòng xây gạch đỏ ngay bên ngoài Henley. Nó có khoảng hai dặm
vuông sàn lát gỗ mà cứ ba tấm gỗ lát lại có một tấm cong vênh lên vì ẩm,
và chỉ có một bồn vệ sinh là xả nước được tử tế.

Họ mang tới đồ đạc mới, vài cái bàn cái ghế cùng một vài chiếc giường dã
chiến, và cứ quăng bừa khắp nhà mà chẳng tính toán gì nhiều. Hầu hết thời
gian của tôi là ở trong phòng vẽ, xem thuyết trình, nghe băng, ghi nhớ trình
tự tiếp xúc, và đọc về cuộc sống của người làm nông trại ở Minnesota. Tôi
không thể nói là chẳng khác gì quay lại trường phổ thông, bởi vì họ bắt tôi
học vất vả hơn cả hồi còn đi học, nhưng cái không khí quen thuộc đến kỳ
cục thì đâu vẫn thế.

Hằng ngày tôi tới đó bằng chiếc Kawasaki mà họ đã thu xếp sửa cho. Họ
muốn tôi ở lại qua đêm, nhưng tôi nói với họ rằng tôi cần vài chầu cho đã ở
Luân Đôn trước khi đi, và dường như họ thích điều đó. Người Mỹ tôn trọng
lòng yêu nước.

Bảng phân vai cứ thay đổi liên tục, và không bao giờ ít hơn sáu vai. Một
người làm việc vặt tên Sam, Barnes thì cứ đi ra đi vào, một vài Carl quẩn
quanh ở trong bếp, uống trà thảo mộc và chơi lên xà ở lối ra vào. Và rồi có
những tay chuyên gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.