TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 269

“Ông đi đâu?” người tài xế hỏi.

Tôi nhún vai và nói có thể là khu trung tâm, nhưng cũng không quá quan
trọng. Anh ta gật đầu và tiếp tục ư ử một mình. Tôi nghĩ là Puccini. Hoặc
cũng có thể là Take That. Tôi ngồi hút thuốc, không nói gì, như thể đã quen
với những thứ như thế này.

“Tiện thể,” cuối cùng tài xế nói, “tôi là Greg.” Anh ta mỉm cười, và tôi nghĩ
thầm, tất nhiên rồi.

Anh ta bỏ một tay ra khỏi vô lăng mà chìa tới trước tôi. Chúng tôi bắt tay,
nhanh nhưng thân thiện, rồi tôi ngừng lại một chút, chỉ để tỏ ra rằng tôi là
típ người ung dung tự tại, thích thì nói, không thích thì im.

Sau một lúc, anh ta quay lại nhìn tôi. Một cái nhìn cứng rắn hơn. Không
còn thân thiện nữa. Bởi vậy tôi trả lời anh ta.

“Tên tôi là Ricky,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.