TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 380

nhiều khủng bố trên thế giới quen với tình huống bắt giữ con tin tới mức có
thể trở nên giáo điều mà nói ừm, các anh phải làm như thế này này.
Francisco rơi vào một tình huống lạ lẫm cũng như mọi người khác trong
đội chúng tôi, điều đó làm anh ta phần nào đó tử tế hơn.

Vừa mới hơn bốn giờ, sắp đặt xong, tôi bèn xuống đại sảnh với Latifa trong
khi Francisco tập tễnh xuống cầu thang cầm theo bản thông cáo báo chí.

“Lat này,” anh ta nói, nở nụ cười duyên dáng, “hãy nói với thế giới về
chúng ta.”

Latifa mỉm cười đáp lại anh ta, xúc động vì người anh cả thông thái đã ban
cái vinh hạnh này cho cô, nhưng không muốn bộc lộ ra quá nhiều. Cô cầm
lấy cái phong bì từ tay anh ta và nhìn đầy âu yếm trong khi anh ta tập tễnh
trở lại cầu thang.

“Bọn họ đang đợi em đấy,” anh ta nói, không quay đầu lại. “Hãy đưa nó
cho họ, bảo họ rằng cái này phải chuyển thẳng tới CNN, không qua người
nào khác, và nếu họ không đọc nó, nếu họ để sót một từ trong đó thì sẽ có
những người Mỹ chết ở chỗ này.” Anh ta dừng lại khi tới chỗ chiếu nghỉ,
quay lại chúng tôi. “Yểm trợ cô ấy thật tốt nhé, Ricky.”

Tôi gật đầu và chúng tôi nhìn anh ta đi, rồi Latifa thở dài. Thật là một
người đáng nể, cô đang nghĩ thế. Người hùng của tôi, và anh ấy chọn tôi.
Nguyên do thực sự khiến Francisco chọn Latifa tất nhiên là bởi anh ta cho
rằng nếu các chàng ga lăng người Maroc biết được trong nhóm khủng bố có
phụ nữ thì khả năng tấn công vũ trang của các chàng sẽ bớt đi một chút.
Nhưng tôi không muốn làm hỏng thời khắc của cô bằng cách nói ra điều
đó.

Latifa quay đầu nhìn ra cửa chính, giữ chặt cái phong bì và nheo mắt trước
ánh sáng rực rỡ từ các nhóm truyền hình. Cô đặt một tay lên tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.