TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 401

“Chúng ta sẽ chỉ đứng loanh quanh đây, phải thế không?” “Câm cái mồm
đi,” Benjamin nói.

Tôi không chấp anh ta. Tôi phải nói.

“Chúng ta đợi ở đây, trên mái nhà, chờ một chiếc trực thăng. Họ bảo vậy
sao?” Vẫn không có ai trả lời. “Có khả năng nào là họ đã gợi ý chúng ta
xếp hàng chờ ở đây, với những vòng tròn sáng da cam bọc xung quanh
chúng ta?” Im lặng. “Ý tôi là, tôi chỉ băn khoăn không biết ta có thể làm gì
để cho chuyện này dễ dàng hơn đối với họ.”

Tôi hướng hầu hết điều này về phía Bernhard, bởi vì tôi có cảm giác anh ta
là người duy nhất không chắc chắn. Những người còn lại trong bọn họ đã
bám lấy cọng rơm. Họ phấn khích, hy vọng , bận rộn quyết định xem liệu
họ có được ngồi cạnh cửa sổ hay không , liệu có đủ thời gian để mua hàng
miễn thuế không - nhưng , giống như tôi, Bernhard đã thi thoảng quay nhìn,
nheo mắt về phía mặt trời, và có lẽ anh ta cũng nghĩ đây là thời điểm tốt để
tấn công ai đó. Đây là thời điểm hoàn hảo, và Bernhard cảm thấy dễ bị tấn
công ở nơi đây, trên nóc nhà.

Tôi quay về Murdah. “Nói với họ đi,” tôi nói.

Ông ta lắc đầu. Không phải từ chối. Chỉ là bối rối, và sợ hãi, và một vài thứ
khác. Tôi bước vài bước về phía ông ta, làm cho Benjamin đột ngột nâng
khẩu Steyr lên.

Tôi vẫn phải bước tới.

“Hãy bảo họ rằng điều tôi nói là đúng,” tôi nói. “Nói với họ ông là ai.”

Murdah nhắm mắt lại một lúc, rồi mở ra. Có lẽ ông ta hy vọng nhìn thấy
một bãi cỏ được cắt tỉa gọn ghẽ và những người phục vụ mặc áo khoác
trắng, hoặc cái trần phòng ngủ của ông ta; khi nhận ra tất cả những gì trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.