TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 399

“Vũ khí,” cuối cùng Francisco lên tiếng. Giọng anh ta nhỏ và nhẹ, nghe
như đang gọi từ cách xa hàng dặm. “Vũ khí gì?”

Nó đó. Cái giây phút mà tôi phải làm cho họ hiểu. Và tin. “Một chiếc trực
thăng,” tôi nói, và tất cả bọn họ giờ đangnhìn tôi. Cả Murdah nữa. “Họ sẽ
phái một chiếc trực thăng tới đây để giết chúng ta.”

Murdah hắng giọng.

“Nó sẽ không tới,” ông ta nói, và tôi không chắc ông ta đang cố thuyết phục
tôi hay thuyết phục bản thân mình. “Tôi ở đây, và nó sẽ không tới.”

Tôi quay lại với những người khác.

“Kể từ giờ, bất cứ lúc nào,” tôi nói, “một chiếc trực thăng cũng có thể xuất
hiện, từ hướng đó.” Tôi chỉ về phía mặt trời, và nhận ra rằng Bernhard là
người duy nhất quay lại nhìn. Còn lại bọn họ vẫn đang nhìn tôi. “Một chiếc
trực thăng nhỏ hơn, nhanh hơn, được trang bị vũ khí tối tân hơn bất cứ loại
nào các vị từng được thấy trong đời. Nó sẽ tới đây, rất mau thôi, sẽ hốt tất
cả chúng ta ra khỏi mái nhà này. Có thể nó cũng hốt luôn cả cái mái, và hai
tầng tiếp theo nữa, bởi vì nó là một thứ máy móc có sức mạnh không tưởng
tượng được.”

Một chút im lặng, vài người trong số họ nhìn xuống dưới chân. Benjamin
mở miệng để nói gì đó, hoặc nhiều khả năng hơn là gào lên gì đó, nhưng
Francisco chìa một tay ra đặt lên vai Benjamin. Rồi nhìn tôi.

“Chúng tôi biết họ đang gửi trực thăng tới, Rick,” anh ta nói. Chu choa!

Nghe không ổn lắm. Nghe không ổn tí tẹo nào. Tôi nhìn một vòng những
khuôn mặt khác, và khi tôi nhìn vào mặt Benjamin, anh ta không thể kiềm
chế thêm nữa.

“Mày không thấy à, thằng khốn kiếp?” Anh ta gào lên, và gần như đang
cười, anh ta căm ghét tôi quá đỗi. “Chúng tao đã thành công.” Anh ta bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.