TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 398

Họ nhìn Murdah một lúc lâu, tôi cũng thế. Tôi nhận ra rằng giờ đây ông ta
còn có cả máu trên cổ - có lẽ tôi đã hơi mạnh tay quá khi đưa ông ta lên cầu
thang - nhưng ngoại trừ điều đó, nhìn ông ta vẫn ổn. Tại sao lại không chứ?

“Nhảm nhí,” cuối cùng Latifa nói.

“Đúng thế,” tôi nói. “Nhảm nhí. Ông Murdah, thật nhảm nhí. Ông có đồng
tình thế không?”

Murdah nhìn lại chúng tôi, cố gắng một cách tuyệt vọng để xem trong
chúng tôi đứa nào ít điên nhất.

“Ông có đồng tình thế không?” Tôi hỏi lại.

“Chúng ta là một lực lượng cách mạng,” đột nhiên Cyrus nói, khiến tôi
nhìn sang Francisco - bởi vì thực ra nói điều đó là việc của anh ta. Nhưng
Francisco cau mày, nhìn quanh, và tôi biết anh ta đang nghĩ về sự khác biệt
giữa bản kế hoạch hành động và hành động thực tế. Không giống sách giáo
khoa tí nào, đó là điều Francisco đang phàn nàn.

“Tất nhiên đó là chúng ta,” tôi nói. “Chúng ta là một lực lượng cách mạng,
với một nhà tài trợ thương mại. Thế thôi. Người này,” tôi trỏ tay vào
Murdah sao cho càng kịch tính càng hay, “đã dựng các anh lên, đã dựng
chúng ta lên, đã dựng cả thế giới lên, để mua vũ khí của ông ta.” Họ dịch
người một chút. “Đó gọi là tiếp thị. Tạo ra nhu cầu cho một sản phẩm, ở
một nơi vốn chỉ có hoa thủy tiên mọc. Đó là điều người này làm.”

Tôi quay đầu nhìn người này, hy vọng ông ta sẽ dự vào mà nói rằng đúng,
toàn bộ điều này là sự thật, mỗi một lời trong đó đều là sự thật. Nhưng
Murdah có vẻ như không muốn nói, và thay vào đó chúng tôi im lặng một
lúc lâu. Rất nhiều suy nghĩ của Da Nâu đang chạy rần rần, va chạm với
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.