TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 408

Tôi có thể nhìn thấy mặt viên phi công lúc này. Không phải trong ống
ngắm, mà trong tâm trí. Từ lúc nó bay qua lần đầu tiên, hình ảnh gương mặt
viên phi công đã xuất hiện trong tâm trí tôi.

Đi nào.

Tôi kéo cò, phóng điện bộ pin nhiệt, và giữ cho mình khỏi ngã vì động cơ
tầng một đã xô tôi vào góc tường bằng sức mạnh của cú phóng tên lửa.

Newton, tôi nghĩ.

Đang tiến tới. Vẫn cực nhanh, nhanh hơn mọi thứ, nhưng giờ ta đã có thể
thấy ngươi.

Ta có thể thấy ngươi, đồ chó chết.

Động cơ đẩy tầng hai đã kích hỏa, đẩy chiếc Javelin phóng lên, hăm hở và
mãnh liệt. Hãy để mãnh thú nhìn thấy con mồi. Hãy để sói nhìn thấy thỏ.

Tôi chỉ giữ nó. Đó là tất cả những gì tôi cần làm. Giữ nó thẳng vào đầu
ruồi.

Camera ở bộ phận định hướng sẽ theo dõi đuôi lửa của quả tên lửa, so sánh
nó với tín hiệu từ trong ống ngắm - nếu có sai lệch nào thì sẽ có một tín
hiệu chỉnh sửa được gửi tới tên lửa.

Và những gì tôi cần làm là giữ nó trong kính ngắm. Hai giây.

Một giây.

Má của Latifa bị một mảng vữa cứa phải và đang chảy máu rất dữ.

Chúng tôi ngồi trong văn phòng của Beamon, và tôi đang cố cầm máu vết
thương bằng một chiếc khăn, trong khi Beamon canh cho chúng tôi bằng
khẩu Steyr của Hugo. Một vài con tin khác cũng đã tìm được vũ khí và họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.