TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 65

“Thưa ngài.”

“Thế này có phải là thân hữu không?”

“Thân hữu?”

“Anh được người ta yêu cầu rủ tôi ra ngoài phải không? Vỗ vào lưng tôi,
chuốc cho tôi say, tìm hiểu xem tôi có ngủ với Công nương Margaret không
à?”

Solomon luôn bực dọc khi thấy người khác có những phát ngôn khinh thị
Hoàng gia, đó chính là lý do tại sao tôi làm thế.

“Tôi được yêu cầu ở cạnh ngài,” cuối cùng thì anh ta nói. “Tôi nghĩ sẽ thú
vị hơn một chút nếu chúng ta ngồi cùng bàn, thế thôi.” Dường như anh ta
nghĩ điều đó đã trả lời câu hỏi của tôi.

“Thế chuyện gì đang diễn ra ở đây?” Tôi nói.

“Đang diễn ra?”

“Này David, nếu như anh cứ ngồi đó, tròn mắt ra, nhắc lại tất cả những gì
tôi nói như thể anh sống cả đời trong truyện cổ tích ấy, thì buổi tối hôm nay
sẽ chán tệ đấy.”

Im lặng một chút.

“Buổi tối chán tệ?”

“Thôi nào, im đi. Anh biết tôi mà, David.”

“Tôi quả thực có đặc ân đó.”

“Tôi có thể thượng vàng hạ cám thật, nhưng tôi chắc chắn không phải là
một sát thủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.