TAY NẮM, TAY BUÔNG VÀ MỘNG VÀNG SON - Trang 15

...

Lần sau gặp lại đã là mười chín năm cách biệt.

Hắn nằm trên giường, héo hắt nhìn ta, khoé mắt long lanh. Tóc hắn bạc

trắng, gương mặt gầy gò lấm tấm đồi mồi, hơi thở yếu ớt như ngọn đèn dầu
sắp cạn.

Vậy mà, bàn tay ấy vẫn còn có thể nắm lấy tay ta... rất chặt.

Đôi môi hắn mấp máy, nhưng rốt cuộc vẫn không thể phát ra thành

tiếng. Ta nghe không được, chỉ còn biết chăm chú dõi theo đôi môi nhợt
nhạt của hắn nhả ra từng chữ, từng chữ một.

"Bệ - hạ - có - tha - tội - cho - thần - không?"

Ta cắn chặt môi, nước mắt tuôn dài.

"Tha tội cho ngươi."

Giọt nước đọng trong khoé mắt hắn, cuối cùng, lăn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.