TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 136

- Ba quân bình tĩnh theo ta đánh giặc, ai sợ giặc mà lui, chém!
Vừa nói xong tướng Trịnh là Hoàng Đình Thể đã lướt ngựa đến quát:
- Quân của ta hai mặt giáp công, tướng Nguyễn sao chưa xuống ngựa đầu
hàng.
Tôn Thất Tiệp quay nhìn phía trước đồn, thấy quân Trịnh đã vượt sông tràn
vào như thác lũ, quân mình hoảng sợ vứt giáo chạy dài, Tiệp liền quay sang
đánh cùng Hoàng Đình Thể định mở đường máu chạy thoát về kinh. Được
vài hiệp Tôn Thất Tiệp bị Hoàng Đình Thể chém chết. Quân Trịnh thừa
thắng giết quân Nguyễn chết không biết bao nhiêu mà kể, số còn sống tan
hàng chạy trốn vào đồng hoang rừng rậm. Một số theo bờ sông chạy ra cửa
bể đến với thủy quân Nguyễn Văn Chính. Ngờ đâu thủy trại quân Nguyễn
bị thủy quân Trịnh do hai tướng là Hoàng Đình Bảo và Nguyễn Hữu Chỉnh
đánh giết tơi bời. Nguyễn Văn Chính cố sức chống giữ nhưng lòng quân
tan rã không còn bụng dạ nào đánh nhau với giặc. Nguyễn Văn Chính
chống không nổi trúng tên chết. Quân Nguyễn thấy chủ chết liền xuôi
thuyền chạy về Nam. Thủy bộ quân Nguyễn thảy đều đại bại, mười phần
còn một chạy về kinh thành Phú Xuân. Hoàng Ngũ Phúc xua quân đuổi
theo, thừa thắng tiến đánh Phú Xuân.
*
* *
Nói về chúa Nguyễn Định Vương ngày đêm bồn chồn lo lắng. Chợt bại
binh chạy về báo:
- Chúa thượng ơi, nguy rồi! Thủy bộ quân của ta bị tướng Trịnh là Hoàng
Ngũ Phúc đánh tan cả. Tôn tướng quân và Nguyễn đô đốc đều tử trận. Hiện
quân Trịnh đang tiến vào cách kinh thành năm mươi dặm.
Chúa Nguyễn nghe xong như sét đánh ngang mày, bàng hoàng khóc lớn
rằng:
- Điều mà ta lo lắng nay đã thành sự thật. Tĩnh Điệp Hầu ơi! Giờ phải liệu
làm sao?
Nguyễn Đăng Trường luôn túc trực bên chúa liền tâu:
- Xin Chúa thượng hãy bình tĩnh, lệnh cho Chữ Đức đem năm ngàn quân
cấm vệ bảo vệ Chúa thượng cùng hoàng thân quốc thích đi đường bộ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.