TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 145

Nhạc vờ chưa tin, gạn hỏi:
- Ngươi quả thật già mồm, sứ giả của Đông cung thì phải có y phục chỉnh
tề, có kẻ theo hầu, còn ngươi một thân một mình, áo quần rách rưới, mặt
mũi nhơ nhớp thế kia mà dám bảo là sứ giả của Đông cung.
Gia Hầu liền đáp:
- Xin tướng quân cho tôi được bày tỏ đôi lời. Nguyên Hoàng tôn vừa được
phong làm Đông cung Thế tử, chúa Nguyễn Định Vương sai vào trấn thủ
Quảng Nam. Nhưng chúa lại đem dạ nghi ngờ viết mật thư cho tướng
Nguyễn Văn Hoằng phải quản thúc Đông cung. Nguyễn Văn Hoằng lại
đóng binh ở biên cương đánh nhau với tướng quân. Nên tôi phải giả dạng
thường dân băng rừng vượt suối mới toàn mạng ra mắt tướng quân. Mong
tướng quân rộng xét.
Nhạc lại vờ hỏi:
- Ngươi có bằng chứng gì của Đông cung chăng?
Gia Hầu đáp:
- Thưa có! Đây là huyết thư có dấu ấn của Đông cung!
Nhạc tiếp thư xem xong vội vã bước xuống đỡ Gia Hầu dậy mời ngồi, sai
quân bày yến tiệc, lại lấy nước trầm hương rửa mặt, lấy y phục cho thay.
Nhập tiệc, Gia Hầu hỏi Nhạc:
- Dám hỏi tướng quân, tại sao lại đối đãi với tôi tử tế như thế?
Nhạc vờ thật thà đáp:
- Tiên sinh sao hỏi lạ thế? Nhạc tôi dấy binh mong đánh tới kinh thành bắt
Trương Phúc Loan và chúa Định Vương trị tội đã làm nhiều điều thoán
đoạt, rồi phò Hoàng tôn lên ngôi chúa cho rõ nghĩa cương thường trong
thiên hạ. Nhạc này dù chưa gặp mặt nhưng đã tự nhận là tôi của Hoàng tôn,
còn tiên sinh là kẻ thân tín của Hoàng tôn ấy là người một nhà cả, sao lại
không tử tế với nhau! Nhưng không hiểu sao Định vương lại phong cho
Hoàng tôn làm Đông cung Thế tử, cho vào trấn đất Quảng Nam mà còn
đem dạ nghi ngờ là cớ làm sao?
Gia Hầu nghe Nhạc nói trong bụng rất mừng, liền vui vẻ đáp:
- Tướng quân không rõ thật sao? Số là tướng quân dấy binh để phò Hoàng
tôn, nên Định Vương mới phong Hoàng tôn làm Đông cung vào trấn đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.