TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 147

- Từ lúc đánh đèo Thạch Tân anh em ta đều lãnh ấn tiên phong. Ngươi tài
cán gì mà tranh với ta!
Các tướng thấy Tập Đình hống hách trong lòng không ưa. Đình Tú trợn
mắt vung côn quát:
- Nếu ngươi thắng được côn đồng của ta thì hãy lãnh ấn tiên phong.
Nguyễn Nhạc liền can:
- Có tranh thắng bại thì tranh giữa trận tiền với địch quân, người trong một
nhà hơn thua mà chi. Nhưng trận này vô cùng quan trọng, nếu không thắng
thì không rước được Hoàng tôn. Vậy ai dám kí cam đoan trạng quân thua
chém tướng thì lãnh ấn tiên phong.
Tập Đình hăm hở bào Lý Tài:
- Nghĩa huynh mau ký quân lệnh trạng, anh em ta lãnh ấn tiên phong.
Lý Tài thoái thác:
- Mấy hôm nay sức khỏe ta bất an không thể nào ra trận được. Việc này tùy
nơi nghĩa đệ.
Nghe Lý Tài nói vậy Tập Đình còn đang lưỡng lự thì Võ Đình Tú đã bước
tới tiếp tờ quân lệnh trạng trên tay Nguyễn Nhạc vừa ký vừa nói:
- Người xưa có câu: Trường đồ tri mã lực, sự cửu thức nhân tâm, thật chẳng
sai tí nào!
Nói xong Tú quay lưng cười lớn.
Tập Đình vừa giận vừa thẹn đành xấu hổ lui ra. Ra ngoài doanh trại, Lý
Tài ngửa mặt lên trời than rằng: Người xưa có nói “Không ở lâu với người
hiếu động, không bàn việc với kẻ đa ngôn”. Tập Đình là người vừa đa ngôn
vừa hiếu động vậy!
*
* *
Mấy ngày sau Nguyễn Nhạc hạ lệnh tiến quân. Võ Đình Tú dẫn hai ngàn
quân tiên phong vượt sông giáp chiến. Nguyễn Nhạc cùng các tướng đem
đại binh theo sau trợ chiến. Nguyễn Văn Hoằng mặc giáp cầm đao lên ngựa
xông ra, gặp Võ Đình Tú hai bên hỗn chiến. Được ba mươi hiệp Nguyễn
Văn Hoằng mồ hôi ướt đẫm chiến bào, lại thấy quân mình càng đánh càng
nao núng, liệu bề không chống nổi quất ngựa chạy dài. Võ Đình Tú càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.