TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 297

ông phải về ẩn náu ở nơi này, lúc nào tôi cũng nuôi chí báo thù. Nay quân
Tây Sơn sắp sửa đánh chiếm thành Sài Côn, Phúc Ánh không thể nào địch
nổi sớm mượn gì thành Sài Côn cũng mất về tay quân Tây Sơn. Tôi với
ông đều là bậc hào kiệt, vậy ta nên theo về với Tây Sơn đánh Phúc Ánh báo
thù cho chúa. Chẳng hay ý ông thế nào?
Võ Tánh lắc đầu nói:
- Nếu ta đầu Tây Sơn đánh Thượng vương thì không phải là ta báo thù mà
sẽ phụ lòng chủ tướng nói suối vàng vậy.
Nhàn Trập hỏi:
- Phúc Ánh giết chủ tướng. Nay ta đánh Phúc Ánh để báo thù sao lại bảo là
phụ lòng chủ tướng.
Tánh không đáp, hỏi lại Nhàn Trập:
- Xin hỏi ông vì sao chủ tướng ứng nghĩa cần vương giúp chúa Định
Vương lại lấy tên quân ta là Đồng Sơn.
Trập đáp:
- Chú tôi lúc ấy lấy tên Đông Sơn là tỏ ý đối nghịch với Tây Sơn.
Tánh hỏi:
- Vậy nay ta đầu hàng Tây Sơn thì chẳng phải là phụ lòng chủ tướng sao?
Trập đáp:
- Ngươi xưa có nói: Chim khôn chọn cây mà đỗ, tôi hiền chọn chúa mà thờ.
Nay Phúc Ánh tâm địa nhỏ nhen, mượn tay người rồi lại giết người, mới
đặng chim đã vội vàng bẻ ná. Vả lại Phúc Ánh muốn tranh lấy ngôi vàng
nhà chúa mà không màng đến điều hại của quốc dân, nên mới mượn binh
của nước Pháp Lang Sa, đổi lại cho Bá Đa Lộc được tuyên truyền tà đạo,
người như thế đâu phải là minh quân. Vả chăng Phúc Ánh vốn có lòng
muốn giết hai ta ở tiệt trừ hậu hoạ nên mới sai Mạc Thiên Tứ từ Hà Tiên
đánh ra, Lê Văn Quân và Hồ Văn Lần từ Sài Côn đánh vào lúc hai ta còn
trấn thủ ở Trường Đồn. Nay nếu ông ra phò Phúc Ánh có dám chắc rằng
bảo toàn tính mạng được chăng? Tôi có nghe vua Thái Đức Tây Sơn là
người nhân nghĩa, ban quân pháp không được giết hàng quân, đi đến đâu
đều cứu giúp dân nghèo. Đến như năm xưa chúa Định Vương bỏ Quảng
Nam vượt bể vào Gia Định, vua Tây Sơn bắt được Tính Điệp hầu Nguyễn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.