TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 340

- Giặc Tây Sơn các ngươi dấy binh phản chúa. Ta giúp chúa khôi phục cơ
đồ, chẳng may sa cơ bị bắt chỉ có chết mà thôi.
Huệ dịu giọng hỏi:
- Tây Sơn ta dấy binh cứu dân thoát cảnh lầm than đói khổ sao lại bao là
giặc?
Đức hỏi lại Huệ rằng:
- Đất Gia Định ta từ ngày được chúa Nguyễn vào đuổi người Chân Lạp
khai hoang lập ấp đến nay đời đời no ấm, sao lại bảo là nhân dân đói khổ
lầm thân?
Huệ không biết trả lời thế nào đành lệnh giam Huỳnh Đức vào ngục. Quân
dẫn Đức đi xong, Huệ nói với các tướng:
- Trong sự nghiệp thống nhất giang san của nhà Tây Sơn ta có hai trở ngại
lớn, một là đất Gia Định được cơm nó áo ấm nên bá tánh còn mang ơn chúa
Nguyễn, hai là lòng trung quân mù quáng từ ngàn xửa đến nay đã thấm sau
vào tiềm thức kẻ sĩ khó mà gột rửa được.
Trương Văn Đa hỏi:
- Thưa thúc phụ, vậy không có cách gì bình được đất Gia Định sao?
Huệ trầm ngâm nói:
- Muốn bình đất Gia Định phải dùng hai cách một là ta dùng ân mà trị dân
để dần dần trăm họ sẽ quên ơn chúa Nguyễn. Sau này nếu ta rút đại binh về
Quy Nhơn, sẽ để Đặng Văn Long và Trương Văn Đa trấn thủ đất Gia Định,
hai người đều có tài văn võ, biết nghe lời nói phải, kính trên nhường dưới,
thương dân như con thì có thể lấy được lòng dân. Ấy là một trong hai cách
vậy!
Văn Long hỏi:
- Con cách thứ hai thì thế nào?
Huệ lạnh lùng đáp:
- Cách thứ hai là kẻ sĩ trong thiên hạ còn nặng óc ngu trung. Nay ta không
cho họ có chúa xem họ ngu trung vào đâu.
Rồi Huệ đứng dậy vỗ tay xuống án nói lớn:
- Đặng Văn Long, Lê Trung đem bốn ngàn quân tiến đánh Hà Tiên!
Đặng Văn Long và Lê Trung lãnh mệnh xuất quân. Huệ lại bảo Trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.