TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 342

lại đem binh tiến đánh, các tướng có cách gì chặn giặc chăng?
Lê Văn Duyệt, Nguyễn Văn Thành, Trương Tấn Bửu, Lê Văn Quân cùng
bước ra nói:
- Xin Chúa thượng chớ lo, chúng thần nguyện liều mình chống giặc.
Các tướng vừa nói xong quân lại vào báo:
- Thưa Chúa thượng, quân sĩ của ta nghe tin Nguyễn Huệ kéo đại binh đến
đánh sợ hãi rủ nhau ở trốn nửa phần. Xin Chúa thượng định liệu, kéo để
chúng trốn hết thì nguy.
Nguyễn Văn Thành nói:
- Xin Chúa thượng hạ lệnh canh phòng cẩn mật, kẻ nào bỏ trốn lập tức
chém đầu, như thế hoạ may quân mới không bỏ trốn.
Ánh xua tay bảo:
- Quân bỏ trốn là do lỗi ở ta không chống được giặc để yên lòng quân thì
sao lại chém họ. Vả lại quân đã không còn tinh thần chiến đấu, bắt ở lại
cũng chẳng ích gì.
Ánh lại gọi Mạc Thiên Tứ hỏi:
- Lâu nay khanh vốn trấn thủ Hà Tiên ắt rành địa thế sông ngòi. Vậy khanh
có chước gì phá giặc chăng?
Mạc Thiên Tứ đáp:
- Thưa Chúa thượng, xưa này chưa từng nghe nói địa thế hiểm trở mà lòng
quân tan rã lại có thể thắng giặc bao giờ!
Ánh lại hỏi:
- Vậy theo khanh này nên làm thế nào?
Tứ đáp:
- Thưa Chúa thượng, Nguyễn Huệ đã hai lần vào Gia Định đánh ta, lần nào
chiếm được đất xong cũng vội vàng rút quân về vì sợ họ Trịnh xâm phạm
mặt Bắc, chỉ để một lực lượng nhỏ ở lại phòng thủ mà thôi. Lần thứ ba này
ắt cũng thế, vậy ta nên tạm ra đảo Phú Quốc ở phía Tây Hà Tiên lánh nạn,
rồi cho người ở lại Hà Tiên phao lên rằng chưa đã chạy trốn sang Tiêm La
quốc. Nghe tin ấy Nguyễn Huệ tất không dò la tin tức của chúa, mà rút
quân về Quy Nhơn. Lúc ấy ta lại tìm kế khôi phục cơ đồ.
Mạc Thiên Tứ vừa nói xong, quân hớt hải vào báo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.