TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 343

- Thưa Chúa thượng, quân Tây Sơn đã kéo đến cách thành chừng năm dặm.
Phúc Ánh với đứng lên bảo:
- Nay chỉ còn cách là làm theo lời Mạc Thiên Tứ mà thôi!
Nói rồi Ánh truyền lệnh bỏ thành Hà Tiên, xuống thuyền ra đảo Phú Quốc.
Khi lên thuyền kiểm quân còn chưa đến ngàn người, Ánh đậm chân chỉ tay
lên trời thề rằng:
- Nguyễn Phúc Ánh ta thề cùng anh em thằng buôn trâu Nhạc, Huệ không
đội trời chung.
Nói rồi truyền quân nhỏ neo nhằm đảo Phú Quốc trực chỉ. Quân Nguyễn
Ánh cập thuyền vào bờ, chúa tôi tướng sĩ vừa lên đảo bỗng nghe chiêng
trống vang trời, quân Tây Sơn ba bên xông đến. Tướng Tây Sơn là Trương
Văn Đa thét lớn:
- Nguyễn Phúc Ánh chạy đâu cho thoát, ta vâng lệnh Long Nhương tướng
quân chờ ngươi đã lâu!
Phúc Ánh chẳng còn hồn vía nào hỏi các tướng:
- Mau quay lại ra thuyền chạy trốn!
Trương Văn Đa thúc quân đánh giết. Các tướng cố sức chống đỡ bảo vệ
Phúc Ánh xuống được thuyền, còn quân sĩ lớp chết lớp xin hàng hết cả.
Trương Văn Đa thúc quân lên thuyền đuổi theo, Nguyễn Phúc Ánh lên
thuyền rồi cứ nhằm ra khơi mà chạy. Nhìn đi nhìn lại chỉ còn mấy người
hầu cận, Lê Văn Quân, Lê Văn Duyệt, Nguyễn Văn Thành, Trương Tấn
Bửu, Mạc Thiên Tứ và con Mạc Thiên Tứ là Mạc Tử Sinh người nào cũng
mang thương tích cả, Nguyễn Phúc Ánh than:
- Nguyễn Huệ thật là lời hại. Hắn biết ta sẽ chạy ra đảo Phú Quốc nên cho
tướng ra phục sẵn. Nếu không nhờ các khanh hết lòng phò tá, ắt là ta đã ở
giặc bắt rồi. Nay quân sĩ không còn một mạng, cả khanh đều thương tích
đầy mình, nếu giặc đuổi theo kịp biết liệu làm sao?
Mạc Thiên Tứ nói:
- Ở phía trước có một hòn đào tên là đảo Côn Lôn, ta nên ghé thuyền vào
đảo ấy lánh nạn, kẻ lênh đênh giữa biển dễ bị giặc nhìn thấy.
Phúc Ánh khen phải liền ghé vào đào Côn Lôn. Đến nơi ai này đều đói
bụng cồn cào. Lê Văn Quân nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.