TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 346

- Việc này chỉ có Chúa thượng và tiểu nhân biết. Chúa tôi ta không nói ra
thì sao tiết lộ được.
Ánh trầm ngâm bảo:
- Lấy gì làm chắc rằng ngươi sẽ không nói ra? Chỉ có mình ta biết mới bảo
toàn bí mật được mà thôi!
Nói xong Ánh rút gươm chém tên hầu. Tên này sợ hãi lui ra bị mũi gươm
chạm xả ngực loạng choạng trượt chân mép vực té nhào xuống biển.
Nguyễn Phúc Ánh an tâm đi về chỗ cũ. Đến nơi các tướng cũng vừa tới, Lê
Văn Quân buồn rầu tâu:
- Thưa Chúa thượng, chúng thần đã tìm khắp đảo không thấy nơi nào có
nước ngọt cả.
Phúc Ánh chị tay bảo:
- Các tướng hay theo ta đến tảng đá cao đằng kia quan sát xem, nếu không
thấy thuyền giặc thì lập tức lên thuyền đi nơi khác tìm nước uống.
Khi đến tảng đá ấy, nhìn ra biển thấy thuyền quân Tây Sơn thấp thoáng
ngoài khơi xa, Ánh quỳ xuống ngửa mặt lên trời khấn:
- Nếu trời chưa diệt dòng họ Nguyễn, thì xin cho tôi đâm mũi kiếm xuống
tảng đá này sẽ có nước ngọt mà uống. Bằng không chúa tôi ta đánh chết
khát nơi đây.
Khấn rồi đứng lên rút gươm nhằm mép hòn đá dày trên hồ nước mà đám
xuống. Ánh rút gươm lên thấy mũi gươm có nước, Ánh và mừng rỡ réo lên:
- Mau cậy tảng đá này lên ắt là có nước uống.
Các tướng cùng nhau cây tảng đá lên, quả nhiên thấy cái hố vừa bằng
miệng chậu, nước trong leo lẻo. Mọi người liền lấy tay vốc nước mà uống.
Uống xong các tướng quỳ xuống lậy Phúc Ánh và đồng thanh nói:
- Chúa thiêng thật là có chân mệnh Đế vương nên trời ban cho nước uống.
Vậy nghiệp cả ắt thành.
***
Nói về Trương Văn Đa đem chiến thuyền đuổi theo Phúc Ánh, nhưng
không thấy thuyền Phúc Ánh đâu cả bên sai quân do thám khắp nơi. Hôm ở
Trương Văn Đa đi thuyền đến gần đảo Côn Lôn bỗng thấy một người ôm
khúc cây to lênh đênh trên biển, Đa bèn sai quân vớt người ấy lên. Cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.