TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 435

Văn Kỷ nói phải. Huệ lại hỏi:
- Tiên sinh ca hai câu phú ấy là có ý gì?
Văn Kỷ ngạc nhiên hỏi lại Huệ rằng:
- Thế chẳng phải tướng quân sắp sửa đem quân Bắc tiến mượn tiếng phò Lê
diệt Trịnh thống nhất sơn hà đó sao, mà còn hỏi tôi những lời ấy?
Huệ giật mình đáp:
- Đúng là tôi sẽ đem quân Bắc tiến... Nhưng không được. Phải! Phải thống
nhất sơn hà. Nhưng e rằng không được!
Trần Văn Kỷ cười lớn rằng:
- Tướng quân ngôn ngữ bất nhất tất tâm thần bất định. Tướng quân ở trong
tình thế phải chọn một trong hai.
Huệ hỏi:
- Thế nào là chọn một trong hai?
Văn Kỷ đáp:
- Nếu chọn nước chọn dân, phải phụ anh, phụ Chúa. Hoặc ngược lại. Ấy là
chọn một trong hai vậy.
Huệ kinh ngạc nói:
- Sinh tôi là cha mẹ, hiểu tôi có hai người, xưa là Trương quân sư thầy tôi,
nay là Trần tiên sinh vậy! Đó chính là điều mà mấy hôm này tôi mất ăn mất
ngủ. Theo tiên sinh nếu tôi kéo quân ra Bắc diệt Trịnh phò Lê thống nhất
sơn hà, Hoàng huynh tôi không thể bỏ qua tội kháng lệnh cho tôi sao?
Văn Kỷ đáp:
- Kháng lệnh là cái cớ, không phải tội của tướng quân.
Huệ hỏi:
- Vậy thế nào là tội?
Văn Kỷ đáp:
- Tôi tướng quân là tài cao chí lớn hơn vua.
Huệ lại hỏi;
- Dám hỏi sao tiên sinh lại nghĩ rằng chí Hoàng huynh không lớn?
Trần Văn Kỷ cười lớn một hồi, rồi đáp:
- Ngươi đời sau bình luận về thời Hán - Sở tranh hùng rằng: Lưu Bang
không có tài trị nước bằng Tiêu Hà, không có tài quân sự bằng Hàn Tín,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.