TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 801

Vừa lúc ấy Bùi Đắc Tuyên bước vào thét:
- Quân đau lỗi Trần Văn Kỷ ra chém cho ta.

Võ sĩ xông vào bắt Kỷ lôi ra ngoài. Vua Cảnh Thịnh nắm vạt áo Bùi Đắc
Tuyên nói rằng:
- Xin cậu hay vi tình ông ấy là thầy dạy học của trẫm mà tha cho ông ấy
một phen.
Tuyên quay lại bảo Vũ Tâm Can:
- Truyền lệnh ta không giết nhưng cách chức đã đi làm lính giữ ngựa ở trạm
Hoàng Giang.
Tuyên vừa dứt lời bỗng một người xồng xộc bước vào nói lên:
- Trạm Hoàng Giang ở nơi rừng sâu nước độc đất lam sơn chướng khi.
Quan Trung thư lệnh tuổi già sứ yếu, đầy đến khác nào lãnh án tử hình. Vả
lại quan Trung thu lệnh là cận thần tin cẩn của Tiên đế, xin Thái sư nể tình
Tiên đế mà tha cho.
Mọi người giật mình nhìn lại, người vừa nói là thượng tướng Trần Quang
Diệu. Bùi Đắc Tuyên giận quát Diệu:
- Ngươi chỉ là võ tướng sai đâu đánh đó không can dự vào việc triều chính.
Ý ta đã quyết còn ai dám can ngăn, chém!
Nói xong Tuyên giũ áo ra về.
Về nhà Trần Quang Diệu bảo Bùi Thị Xuân rằng:
- Bùi Thái sư, chú của phu nhân quyền nghiêng thiên hạ, nắm quyền sinh
sát trong tay. Vợ chồng ta là cháu của Thái sư ắt công danh phú quý không
ai bì kịp.
Xuân nghe xong vùng ôm mặt khóc lớn. Diệu vờ hỏi:
- Chú ta được như vậy ta nên vui mới phải, sao phu nhân lại khóc?
Xuân nghẹn ngào đáp:

- Vợ chồng ta từng qua trăm trận sinh tử có nhau. Chàng còn thử thiếp làm
chi!
Diệu lại vợ nước nhìn hỏi:
- Ấy là tôi nói thật lòng, sao phu nhân bảo là tôi thử rồi lại khóc lên như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.