TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 188

muốn. Bốn người bạn gã may mắn gặp được hồi lớp mười có lẽ là điều giá
trị nhất trong số những gì gã có. Nhưng nó không phải do gã lựa chọn bằng
ý chí của mình, mà giống như một món quà từ trên trời tự nhiên rơi vào tay
gã. Và rồi đã từ lâu lắm – cũng theo cái cách chẳng liên quan gì đến ý chí
của gã – gã đã mất nó. Hoặc đã bị thu hồi.

Sara là một trong số ít những thứ gã thèm muốn. Tuy chưa đi đến một

sự xác tin vững chắc, song gã thật sự bị hớp hồn bởi người phụ nữ hơn mình
hai tuổi ấy. Mỗi lần gặp nàng, lòng thèm muốn càng trở nên thôi thúc. Và
giờ đây, để có được nàng trong tay, gã nghĩ mình sẵn sàng hy sinh nhiều thứ.
Thật hiếm khi gã có được cảm xúc thuần khiết, mãnh liệt thế này. Mặc dầu
vậy – tại sao nhỉ – khi thời cơ đến, thì mọi chuyện lại không diễn ra suôn sẻ.
Đã xuất hiện thứ gì đó chẹn mất dòng chảy. “Cậu cứ thong thả cũng được
mà. Vì tôi có thể chờ” Sara đã nói thế. Nhưng câu chuyện chắc chắn không
đơn giản như vậy. Con người luôn không ngừng chuyển động và thay đổi vị
trí mỗi ngày. Cái gì sẽ xảy ra tiếp theo là điều không ai biết được.

Tsukuru lộn đi lộn lại giữa hai bể bơi dài hai mươi lăm mét với một

nhịp độ vừa phải trong lúc mông lung nghĩ về những điều như thế. Hơi
nghểnh mặt sang bên, hớp một hơi ngắn rồi từ từ thở ra dưới nước. cái chu
trình đều đặn ấy đã dần chuyển thành tự động sau mỗi lần tăng cự ly bơi. Số
sải tay cần thiết để đi hết một chiều bể bằng đúng như nhau. Gã chẳng cần
làm gì khác ngoài việc để mặc mình thuận theo nhịp điệu ấy và đếm số vòng
bơi.

Được một lát, Tsukuru chợt nhận ra lòng bàn chân của cậu thanh niên

bơi cùng lần với gã ở đằng trước nhìn rất quen. Như một cặp song sinh với
lòng bàn chân của Haida. Gã bất giác nuốt khan, hành động này khiến gã hụt
hơi. Gã hít phải nước từ đằng mũi, và phải mất một lúc lâu sau mới có thể
vừa bơi vừa điều hòa nhịp thở. Bên trong cái lồng bằng dẻ xương sườn, quả
tim đang phát ra những tiếng lanh canh gấp gáp.

Không thể sai được, đó chính là lòng bàn chân của Haida, Tsukuru

nghĩ. Độ lớn, hình dạng và cả cách đạp chân đơn giản mà chắn chắn đều y
hệt, hình thù của những bọt khí do cú đạp tạo ra trong nước cũng y hệt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.