TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 273

“Tôi thật sự xin lỗi vì gọi cho cô vào giờ này.” Tsukuru nói. “Nhưng tôi

có chuyện nhất định phải nói.”

“Giờ này là giờ nào?”

“Gần bốn giờ sáng rồi.”

“Ôi trời, tôi còn không biết là lại có cái giờ ấy trên thực tế đấy.” Sara

nói. Dường như ý thức của nàng chưa trở lại hẳn. “Thế có ai chết à?”

“Chẳng ai chết cả.” Tsukuru nói. “Chưa ai chết cả. Nhưng tôi có

chuyện phải nói với cô trong đêm nay.”

“Chuyện gì thế?”

“Tôi thật sự thích cô, vì vậy tôi thực lòng muốn có cô.”

Bên kia đầu dây có tiếng sột soạt như đang tìm kiếm gì đó. Lát sau

nàng khẽ hắng giọng, rồi phát ra một âm thanh như tiếng thở nẫu lòng.

“Nói chuyện lúc này không sao chứ?” Tsukuru hỏi.

“Tất nhiên rồi.” Sara đáp. “Mới gần bốn giờ sáng thôi mà. Cậu có thể

nói bất cứ điều gì mình thích, chẳng lo tai vách mạch rừng. Tinh mơ thế này,
mọi người đều đang say giấc.”

“Tôi thực lòng thích cô, vì vậy tôi muốn có cô.” Tsukuru nhắc lại.

“Đó là điều cậu phải gọi điện vào lúc bốn giờ sáng để nói với tôi đấy

à?”

“Đúng vậy.”

“Cậu đang uống rượu?”

“Không, tôi hoàn toàn tỉnh táo.”

“Vậy à.” Sara nói. “Dân kỹ thuật cũng có thể bốc đồng đến thế sao?”

“Giống như làm nhà ga thôi.”

“Giống như thế nào?”

“Rất đơn giản. Nếu không có nhà ga thì tàu không thể dừng ở đó. Việc

tôi cần làm trước tiên là tưởng tượng ra trong đầu một nhà ga như thế, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.