TẾ ĐIÊN HÒA THƯỢNG - Trang 134

đánh rơi,

là của bắt được, ta cứ lấy đem đi.

Tô, Phùng nghe lời nhặt tiền cho vào trong bao. Ba người

tiến bước, tới

bến Ân gia gần chợ, người họp đông đảo, phía đông co một

nhà lầu, bên

tường viết hàng chữ lớn: "Mạnh Gia lão điếm".

Tế Điên bước tới gõ cửa, trong tiệm bước ra một tên tiểu nhị

đứng

ngắm dáng Tế Điên một hồi rồi hỏi:

- Nhà sư định xin ăn chăng?

- Ta tới mướn phòng chứ ai thèm đi xin.

Người bồi nguýt dài một cái rồi lắc đầu:

- Hết phòng rồi! Chịu phiền tìm nơi khác mà mướn.

- Tôi có tiền đây! Chẳng tin coi kìa - Tô, Phùng giờ đẫy khoe

tiền, bồi

bàn ngó chừng dẫy nhiều tiền liền líu ríu mời ba người vào

trọ.

Nguyên tiệm này là của hai người hùn hạp mở ra, một người

họ Mạnh,

tên Tứ Hùng, người kia họ Lý tên Hổ, mướn hai đứa tiểu nhị

một đứa họ

Lưu, một đứa họ Lã, vốn là một hắc điếm chuyên kết liễu

tính mạng khác

buôn đoạt của.

Tên tiểu nhị họ Lưu thấy Tế Điên nhiều tiền liền lễ phép nói:

- Bạch đại hòa thượng và quí quan nhân muốn mướn phòng?

Chỉ còn

phòng hạng sang thôi, xin mời vào xem.

Tế Điên bước vào, thấy bên đông là một dãy phòng rộng,

bên phía tây

một dãy phòng nhỏ, Tế Điên đi đến giữa tiệm liền hỏi lớn:

- Chổ này sao cómùi gì lạ quá ?

- Đâu? Có mùi gì đâu? - Tên tiểu nhị đáp.

- Dường như có mùi trẻ con bị thọc huyết? Tế Điên chừng

mắt hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.